“Lần sau cũng sẽ có ngươi... ”
Thi Văn Tâm không thể không trả lời vấn đề của Long Diễm, hắn nghe xong nhất định lại thêm sinh khí đi, nhưng y chỉ nói ra suy nghĩ thực của mình thôi, đổi thành người khác, y nhất định cho dù nguy hiễm cũng sẽ không muốn làm phiền người ta, Long Diễm vốn là người dù y có muốn hay không cũng nhất định làm theo ý mình.
Long Diễm thật sự là càng nghe càng giận hơn, cho dù hắn chắc chắn sẽ không bỏ lại tiểu ngốc thư đã ngày ngày đi theo hắn như hình với bóng, nhưng hắn vẫn là không nhịn nổi.
“Lần sau sẽ có ta? Mẹ nó chứ ngày sau có ta! Không lẽ ngà nyào ngươi cũng đi bên người ta, mọi lúc mọi nơi đều không rời đi tầm mắt ta. Ai biết về sau ngươi còn gặp phải chuyện gì, chỉ bằng bộ xương cốt nặng có mấy lạng này của ngươi thì chỉ cần hai hay ba người trong cái điếm này xúm lại thôi cũng đủ ăn ngươi lộ da ngươi làm áo rồi, ngươi không thấy bọn họ mỗi người đều dùng bộ dạng hung thần ác sát nhìn ngươi sao?”
“Ách... Kỳ thật người bọn họ nhìn.. là ngươi.. ”
Cố sức vươn tay, Thi Văn Tâm chỉ có thể đưa ra chỗ sai trong câu nói của Long Diễm, y không biết nói dối, bằng không bằng trí nhớ của mình y đã có thể làm chủ bộ trướng phòng (người quản lý phòng ghi chép/thu chi),thế nhưng người ta lại không cần một chủ bộ trướng phòng, thế nên y mới lưu lạc không kế sinh nhai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-vo-dich-chi-van-tam-dieu-long/2813107/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.