“Tiên giới nhất định sẽ không buông tha, ta để lão đạo sĩ Lưu Liên trở về, phỏng chừng không quá ba ngày, bọn họ sẽ có đối sách.”
Ngồi trên tấm da hổ, Long Diễm lạnh lùng nói, Long Băng thì đứng đối diện với hắn, kế bên còn thêm một người khác
“Nhất định như vậy, tiên đạo sẽ không buông tha ngươi cùng Thi Văn Tâm nhẹ nhàng như vậy, bọn họ tựa hồ đã nhận định y là Không Ma đế hoặc Không chi lực chuyển sinh, cho nên sẽ tung ra nhiều thủ đoạn để đối phó các ngươi.”
Người nói chuyện là kẻ đứng bên cạnh Long Băng, hắn một đầu tóc đen dài mượt, trông hơi gầy, mặc một thân trường báo thâm lam, tóc không vấn lên, chỉ mặc nó xỏa tung sau lưng.
Thi Văn Tâm bị Long Diễm ép buộc ngồi bên người hắn, xúc cảm ngồi trên da lão hổ thật làm y đứng ngồi không yên.
Nơi này là hang ổ của đạo tặc.
Bốn canh giờ trước y còn chưa bao giờ dám nghĩ mình sẽ tới nơi thế này, dẫu sao đảo khắp thiên hạ nào có lương dân nào nguyện ý đi thăm chỗ ở của lục lăng đạo tặc. Nhưng sau khi y thừa nhận mình là người của Long Diễm hắn liền ôm lấy y — nói ôm là còn khách khí, gần như là hắn kẹp y ở cánh tay để mang đi — giống như nông dân kẹp một con gà vậy, Long Diễm cứ thế đem y về sơn trại này, đương nhiên dọc theo đường đi bọn họ gặp không ít trở ngại.
Chỉ là từ khi tên sơn tặc đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-vo-dich-chi-van-tam-dieu-long/2813091/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.