Đúng vậy, hắn chính là ma đế Long Diễm của Ma Vực Thánh Giáo — bị đám người gọi là tiên đạo chính phái cùng với nhân sĩ võ lâm đuổi giết, hắn mặc dù xông ra khỏi vòng vây nhưng vẫn bị thương.
Một kiếm ngay tim, tuy rằng không nguy hiểm tính mạng, nhưng cũng đủ làm cho hắn quay về nguyên hình.
Nhân ma đồng thể, bản thể của hắn chính là một bạch hổ. Một bên chạy, một bên máu trên ngực không ngừng chảy xuống, cuối cùng hắn không thể duy trì được nữa liền ngã xuống trước ngôi nhà này.
Căn nhà này thật sự rất tệ, ngay cả bảng hiệu đề ‘Văn Tâm thư viện’ cũng chỉ còn có một cái đinh miễn cưỡng trụ ở một bên góc, khi gió thổi qua thì rung rung còn phát ra âm thanh chi nha nữa. Nơi xập xệ như vậy, vả lại còn không có khí tức của con người, hẳn là căn nhà không người ở, chỉ cần cái bảng hiệu đừng rơi xuống đầu hắn, phỏng chừng qua đêm nay hẳn là có thể khôi phục hình người, hơn nữa vết thương cũng sẽ khỏi.
Tiên đạo? Hừ! Bất quá là một đám tiểu nhân vụn vặt chuyên lấy nhiều khi ít, nếu không phải nghi kị trăm năm qua Ma Vực phát triển thịnh vượng, uy hiếp tới sự tôn thờ của nhân gian đối với tiên đạo nên mới thừa dịp hắn đi tuần ở biên giới Ma Vực đánh lén?
Chỉ cần nghỉ ngơi một đêm, ngày mai liền nhanh chóng trở về, đem những tên chém sau lưng người khác tiêu diệt toàn bộ. Nếu bọn họ đã gọi hắn là yêu ma,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-vo-dich-chi-van-tam-dieu-long/2813070/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.