*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
“Quý Độc Chước, nhớ kỹ cho ta. Ngươi sống là lâu chủ của Phong Nhã Tụng, chết cũng là ma của Phong Nhã Tụng! Ngươi cả đời này cũng đừng nghĩ đến chuyện vứt bỏ Phong Nhã Tụng!” 
… 
Bữa tối là Nhiếp Bình Trọng xuống bếp. 
Nhã trưởng lão làm thức ăn không giống Giang Ngạc, ông hay dùng nguyên liệu bình thường, thức ăn làm ra tự thành một bộ. Luộc nấm hương, lại dùng nước nấm hương chưng cơm, chưng ra từng hạt cơm chắc nịch, thơm nức mũi. Đậu phụ cùng hành lá trộn làm nhân, bọc thành bánh bột mì. Còn có một con quế ngư chưng dài hai thước, lúc bưng lên, trong đĩa Thanh Hoa tô điểm chút hành thái sợi. Quý Độc Chước dùng đũa chọc bụng cá, vô số viên thịt dê to bằng ngón tay cái từ trong bụng cá lăn ra, ngũ sắc ban lan, vô cùng hấp dẫn. 
Cá, dê, vô cùng tươi ngon. 
Nhiếp Bình Trọng quả nhiên là người biết thưởng thức. 
Lão Đao quay trở về đúng lúc bữa tối vừa bắt đầu, Quý Độc Chước nhìn thấy thân ảnh của lão từ xa, liền thả viên thịt dê trong đôi đũa xuống. 
Nhiếp Bình Trọng cùng Giang Ngạc vô cùng kinh ngạc nhìn hắn đứng dậy đi ra ngoài khách điếm, đi đến trước mặt lão Đao. 
Lão Đao hôm nay không giống thường ngày, trên người lão không thấy vẻ hiền từ trước kia, mà nhiều thêm vài phần tùy tiện. Mắt thấy Quý Độc Chước đi đến trước mặt mình, lão từ trong ngực lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-truong-kiem-nham-so-cuong/1216997/quyen-2-chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.