Edit: bu cheems
Đường Khê tùy tiện lấy một bộ đồ ngủ từ trong tủ quần áo ra, mặt đỏ tai hồng cắm đầu xông vào phòng tắm, chạy nhanh đến mức lúc đi ngang qua bên cạnh Tần Kiêu còn không cẩn thận đụng vào bả vai anh.
Cô vẫn chưa ngẩng đầu lên, đương nhiên không phát hiện Tần Kiêu đang nhìn chằm chằm bóng lưng hoảng hốt của cô, khóe môi hơi nhếch lên, con ngươi đen hiện lên ý cười.
Đường Khê tắm rửa hơn một tiếng đồng hồ, cảm giác xấu hổ trong người chưa hoàn toàn tiêu tán, hai má nóng hừng hực, không phân biệt được là hơi nóng trong phòng tắm hay là bởi vì chuyện vừa rồi.
Cô tự nhận mình không phải người da mặt mỏng, bình thường ở trước mặt Tần Kiêu cái gì xấu hổ cô đều có thể nói hết ra mà mặt không đỏ tim không đập, mặc dù đối mặt với biểu cảm ghét bỏ của anh, cô cũng có thể lạnh nhạt tự nhiên, tiếp tục giả vờ hết lòng hết dạ với anh.
Nhưng khi Tần Kiêu dùng giọng nói trầm thấp của anh nhại lại lời cô, nói ra cái câu anh dính người ấy, Đường Khê cảm thấy thà anh lạnh lùng xa cách không để ý tới cô, để cô tự biểu diễn cái màn xấu hổ ấy một mình còn đỡ nhục nhã hơn nhiều.
Cô hoàn toàn không thể chống đỡ nổi cái bộ dạng nghiêm túc kia, nhưng lại mang theo một chút cố ý trêu chọc.
Đường Khê tắt vòi nước, lấy khăn lau khô người, mặc váy ngủ vào, đi tới trước gương, đưa tay vỗ vỗ hai má đỏ bừng của mình, hít sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sau-hanh-phuc/920293/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.