Edit: bu cheems
Đường Khê khó tin nhìn về phía Tần Kiêu, anh dựa lưng vào ghế, hai chân đan xen, mi mắt rũ xuống, nghiêng mặt hướng về phía cô, nhìn không ra cảm xúc gì.
Bộ dáng coi cô như không khí như vậy, sao có thể giống những gì thím hai nói, vì cô mà giận người trong nhà, phỏng chừng không phải Tần Kiêu hiểu lầm thím hai, mà là thím hai hiểu lầm Tần Kiêu đi.
Cảm nhận được tầm mắt, Tần Kiêu ngước mắt về phía cô, hai người nhìn nhau, Đường Khê lập tức cong cong đuôi mắt, dịu dàng cười với anh.
Tần Kiêu lập tức thu hồi ánh mắt, đôi môi mỏng hơi mím lại.
Wechat lại nhận được một tin nhắn mới, Đường Khê đọc lướt qua, vẫn là thím hai gửi, hỏi cô đã giải thích với Tần Kiêu chưa.
Trong đầu Đường Khê đột nhiên hiện lên cảnh ở nhà họ Tần, Tần Kiêu sải bước đi về phía cô, giữ chặt cổ tay, hung hăng dẫn cô đi.
Vừa rồi lại hỏi cô có biết giận không.
Chẳng lẽ anh thật sự cảm thấy thím hai nói chuyện với cô như vậy là xem thường cô, cho nên mới lên tiếng bảo vệ?
Cổ tay phảng phất còn sót lại độ ấm từ lòng bàn tay anh truyền sang, trong lòng chợt nổi lên một cảm giác tê dại kỳ lạ, Đường Khê bất giác sờ lên cổ tay phải của mình, cảm nhận mạch đập đang tăng tốc.
Tần Kiêu chỉ thấy Đường Khê hơi cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì, nhìn chằm chằm cổ tay rồi ngẩn người.
Ánh mắt anh dừng ở chiếc cổ tay mềm mại của cô, nhớ tới cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sau-hanh-phuc/920292/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.