Mã Kiến bây giờ đã hoàn toàn bị tỉnh trùng xông lên não, đâu có quản nhiều chuyện như vậy.
Đẩy người bạn tốt của ông ta đi: “Anh tránh sang một bên đi, anh ghen tị tôi có thể nằm giữ Đường Thị, bây giờ Bạc Dạ của Bạc Thị không còn, ai dám đối đầu với tôi nữa chứ?”
Đường Thi ở bên nghe thấy những lời bàn luận đó, thanh âm không lớn nhưng giống như tát vào mặt.
Không có Bạc Dạ của Bạc Thị, cô trở thành trò cười trong mắt những người đàn ông này!
Mã Kiến nhìn vào mắt Đường Thị, cảm thấy muốn đạp nát tất cả lòng kiêu hãnh của người phụ nữ này.
Chẳng phải cô thanh cao sao, dù khó khăn đến đâu cô cũng có thể chịu được sao! Ông ta chỉ muốn đấy cô vào con đường cùng, muốn nhìn dáng vẻ cô gục ngã và cầu xin lòng thương xót!
Vì vậy, Mã Kiến cầm một chai rượu khác lên, cười nói với Đường Thi: “Cô Đường, như vậy đi, cô nâng ly kính bạn tôi vài ly, vừa đúng lúc mọi người cũng làm quen nhau luôn?”
Có rất nhiều lý do, nhưng chỉ có một mục đích duy nhất, chính là để cho Đường Thi bị chuốc rượu!
Đường Thi căn răng nhìn mấy người bạn xấu xa bên cạnh Mã Kiến, vòng tròn có năm sáu người, cô nhất định không chống đỡ nổi, vừa ngẩng đầu liền gặp Mã Kiến như đang xem kịch vui, cô như bị kim đâm vào tim.
Không, không thể bị khuất phục vào lúc này!
“Gô Đường không vừa ý sao?” Mã Kiến như nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-tong-tai-cao-ngao/1858518/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.