Hoặc là đi, hoặc là con và Đường Thi sẽ chết trước mặt bà!
Bạc Dạ vừa nói ra những lời này, khung cảnh xung quanh lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn, An Mật rơm rớm nước mắt, nói: “Anh Dạ, anh điên rồi sao! Có phải vì em đến đây nên anh mới tức giận như vậy không?”
Bạc Dạ hoàn toàn không để ý đến An Mật, mà anh chỉ nhìn chằm chằm bà nội của mình, anh hơi dùng lực một chút, lưỡi dao kia đã cứa vào cổ tay anh.
Một dòng máu đỏ thẫm chảy dài trên cổ tay của Bạc Dạ, sắc mặt của bà cụ Bạc chợt tái xanh. Đây là một con dao thật!
"Cháu trai yêu quý của bà, con muốn làm cái gì vậy? Con đang ép buộc bà nội!"
"Bà nội, không phải con ép bà, mà chính bà đã ép con!"
Vành mắt của Bạc Dạ đã đỏ ngầu lên: "Hôm nay bà đến đây đối xử với mẹ con Đường Thi như vậy, bà có nghĩ đến cảm giác của con hay không? Con cố gắng làm mọi thứ tốt đẹp để bù đắp cho họ, nhưng hai cái tát của bà đã dễ dàng phá hoại hết tất cả mọi nỗ lực của con!"
Bạc Dạ dường như đã gào lên.
Bà cụ Bạc kinh ngạc nhìn cháu trai mình: "Bạc Dạ, con muốn đối đầu với bà nội sao? Trong mắt con còn có người bà này nữa hay không?"
"Vậy trong mắt bà có con sao?"
Bạc Dạ lạnh lùng đáp trả: "Trong mắt bà chỉ có nhà họ Bạc. Bà luôn mong rằng tất thảy già trẻ lớn bé trong nhà họ Bạc đều răm rắp nghe theo lời bà, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-tong-tai-cao-ngao/1073552/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.