Edit: hongheechan
Ngẩng đầu lên nhìn anh, cô hi vọng anh có thể đồng ý sự sắp xếp này của cô, dù sao trẻ con thường xuyên ra vào bệnh viện cũng không tốt lắm, dễ dàng bị lây nhiễm.
"Ừ, cứ làm như thế đi!" Bàn tay lau từ gò má xuống miệng của cô, ngón tay của anh đặt trên môi của cô. "Thật muốn hôn em, đáng tiếc anh muốn ngồi dậy thì cả người đều đau."
Lực va đập từ tai nạn xe cộ lớn đến mức làm cho lưng anh đau, loại cảm giác này thật không tốt lắm, cảm giác mình như phế nhân, khiến anh ấm ức tới cực điểm.
"Vậy thì đừng động." Nhìn anh phiền muộn như vậy, cô đau lòng đến gần, bàn tay trắng mịn nhẹ nhàng nâng cằm cương nghị của anh lên, râu mọc khắp cằm, không thèm quan tâm đến những ria kia sẽ ghim vào người, môi hồng trực tiếp hôn lên đôi môi lạnh như băng của anh.
"Ừ ~~ thật tốt." Mặc dù Lôi Thiệu Đình nằm ở trên giường hành động bất tiện, nhưng công lực hôn môi một bước cũng không lùi, anh thở dài thỏa mãn, lập tức nắm chặt thời cơ chuyển thành chủ động, triền miên khuấy đầu lưỡi của cô, cho cô một nụ hôn tiêu chuẩn nóng bỏng.
Hắc Tương Lăng bị hôn đến hai chân như nhũn ra, đứng không vững nữa.
Khi nụ hôn kết thúc, cô hoài nghi nhìn anh. Người đàn ông này vẫn có thể hôn rất mãnh liệt, hoàn toàn không ăn khớp với bộ dáng yếu ớt nằm trên giường của anh hiện tại.
"Chân anh bị thương, không phải miệng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-nguoi-chong-tinh-mot-dem/2736069/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.