Edit: hongheechan
Người đàn ông hôn mê nằm ở trên giường, hôn mê một buổi tối, cuối cùng cũng tỉnh lại.
Mí mắt nặng nề mở ra, hoảng hốt nhìn trần nhà màu trắng, mất một ít thời gian để thích ứng, mùi thuốc sát trùng trong mũi cho anh biết, mình đang ở trong bệnh viện.
Nâng cánh tay đau nhức vén chăn lên, anh ấn chuông ở đầu giường gọi y tá, nhờ y tá giúp anh lấy một ly nước.
Anh chết khát rồi! Cổ họng khô khốc, vô cùng không thoải mái, cần một cốc nước lớn để giải khát.
"Lôi, chân của anh lại đau sao?"
Một tiếng nói vội vàng dịu dàng đột nhiên truyền vào trong tai Lôi Thiệu Đình, cánh tay anh mới vừa nâng lên bỗng dưng cứng đờ, ánh mắt hoảng hốt lập tức chuyển thành tinh tường.
"Ai đó?" Đầu vẫn còn hơi choáng váng, di chứng tai nạn xe cộ hôm qua vẫn còn, anh cố chịu đau đớn trên thân thể, đột nhiên nghiêng đầu nhìn về nơi phát ra tiếng nói.
Không có ánh đèn phòng bệnh, khiến anh không nhìn rõ người phụ nữ đứng ở mép giường đến tột cùng là người nào.
"Chắc không phải ngay cả em anh cũng. . . . . . Không nhận ra chứ? Trời ạ, chẳng lẽ đầu anh cũng bị thương sao?" Giọng nói của cô gái phát run, có thể nghe thấy sự khủng hoảng và lo lắng trong đó.
Nghe tiếng nói này lần nữa, cuối cùng anh cũng nhận ra cô là ai.
"Đầu của anh rất tốt!" Trên trán chảy xuống ba vạch đen, Lôi Thiệu Đình nhức đầu trợn trắng mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-nguoi-chong-tinh-mot-dem/2736065/chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.