"Em có thể cự tuyệt làm người phụ nữ duy nhất này không?" Cô lộ vẻ khó xử nhìn anh và chiếc mũ bảo hiểm màu đen trên tay anh.
Mũ bảo hiểm này nhìn thật nặng nề, không biết được có ép vỡ cổ mảnh khảnh trắng nõn của cô hay không?
"Xin lỗi, em đã trúng tuyển, bây giờ mới từ chối thì không kịp nữa rồi." Đưa mũ bảo hiểm kín đáo cho cô, anh nở nụ cười thật tươi với cô."Mặc áo khoác vào, rồi mới được đội mũ, sau đó lên xe, nhớ phải ôm chặt eo của anh, một phút sau chúng ta lên đường!"
Anh tuyên bố, nhanh lẹ đội mũ bảo hiểm của mình lên, tư thái cực kì tiêu sái lên xe, nổ máy, ùng ùng.
Hắc Tương Lăng trừng mắt nhìn anh, vẫn còn do dự chưa quyết định.
Khi đến một phút, Lôi Thiệu Đình không nhìn nổi nữa, đành phải tự mình giúp cô đội mũ bảo hiểm lên, bế cô lên xe, kéo hai cánh tay cô từ phía sau qua, thân thiết ôm eo cường tráng của anh.
"A ~~" Khi xe mô tô phóng đi thì tiếng thét chói tai lập tức truyền đến từ phía sau lưng anh.
Anh cười to, một đường đi nhanh lên núi, đón gió hưởng thụ khoái cảm, nhưng càng hưởng thụ cảm giác đẹp đẽ khi thân thể mềm mại dán mình.
Đây là cảm giác như thế nào? Là cảm giác hạnh phúc sao?
Hạnh phúc ~~ lần đầu có một người phụ nữ khiến anh muốn nắm chắc, không để cho tâm mình yên tĩnh, hơn nữa còn giao ra chân tâm của anh!
************
Khuôn mặt anh tuấn như được chạm khắc, da thịt ngăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-nguoi-chong-tinh-mot-dem/21588/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.