Cảnh Thư Nhiễm run rẩy cực độ, nhìn người đàn ông ngã xuống bên cạnh mình.
Trên trán còn một lỗ sâu hoắm, máu tươi phun từ đó ra khắp ngũ quan, chết không nhắm mắt.
Nền tuyết bỗng chốc bị nhuộm đỏ một màu máu.
Người đàn ông mở lớn đôi mắt trợn trừng, vô cùng dữ tợn, chết bất đắc kỳ tử, máu nóng bắn lên mặt Cảnh Thư Nhiễm.
Thế nhưng hình bóng đằng sau lưng người đàn ông, mới là nguyên nhân khiến Cảnh Thư Nhiễm cực độ sợ hãi.
Trong đêm tuyết, người phụ nữ có mái tóc bạch kim đi tới, hồng ngọc đính trên tai vô cùng bắt mắt. Nàng mặc áo khoác lông đen, môi mỏng đỏ rực, đôi mắt lạnh lùng nhìn hai cơ thể dưới đất.
Vũ Gia, tới rồi.
Bằng xương bằng thịt, đích thân tới.
Nàng nhìn thẳng vào Cảnh Thư Nhiễm, cô liền không rét mà run. Cả người như muốn bỏ chạy, thế nhưng hai chân như có gông kìm, nửa ngày vẫn không nhúc nhích khỏi mặt đất.
Vũ Gia nói gì đó với người đàn ông đi cùng, lập tức hắn ta cho người đến khiêng xác chết Frederic đi, nhất thời dưới mặt đất chỉ còn Cảnh Thư Nhiễm và vũng máu.
Cơ thể Cảnh Thư Nhiễm vô cùng tàn tạ, váy bị xé rách đến tận eo, mái tóc đen tán loạn trên ngực, gò má phiếm hồng động tình. Đôi mắt mờ mịt giống như phủ một màn sương, cơ thể không ngừng run rẩy. Chọc cho người khác muốn yêu thương, lại muốn hành hạ cô. Lông mi có đọng lại bông tuyết, nhìn đáng thương lại xinh đẹp, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-duoi-chan-nu-nhan/3424004/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.