" Nhưng...nhưng chẳng phải mày nói sẽ tha cho bọn tao rồi?"
" Khốn nạn! Hoá ra cái danh Vương Khải Hà cũng chỉ là lời qua gió!"
Bọn chúng nửa run sợ, nửa nghĩ mình bị lừa bởi anh.
" Tao nói là tao sẽ tha cho gia đình mày, chứ không nói sẽ tha cho bọn mày, hiểu chứ?"
" Vậy mày làm gì thì làm đi, đừng nhiều lời!"
Như có luồng tia sáng chạy qua, anh chợt nghĩ ra được vài thứ thú vị.
" Tao có một cơ hội dành cho một trong số chúng mày, khai hết đầu đuôi sự việc, không thiếu một chữ!" Khải Hà ngắt nhịp, môi mỏng chạm nhẹ vào thành ly rượu " Ai đầy đủ nhất, tao sẽ cho đi!"
Bọn chúng lúc này đứng trước cái bóng của tử thần quá lớn, biết chẳng thế làm gì được, tên nào tên đấy xô đẩy nhau, chửi bới, bò đến chân anh, để tranh giành cơ hội sống hiếm hoi kia.
Nhục nhã bao nhiêu cho đủ?
" Tao nói...."
" Không tao nói trước....tao đảm bảo đầy đủ hơn nó!"
Khải Hà ngồi tận hưởng màn cấu xé trước mắt, vui vẻ vô cùng.
" Mày, nói đi!" Khải Hà chỉ tay vào tên trên cùng.
" Được được, tao nói." Hắn cười ngạo nghễ sợ sệt " Là Phi Yến tìm đến bọn tao, nhưng kế hoạch là do Tử Kha bày ra. Hắn nói bọn tao diễn màn kịch nhằm che mắt bạn gái mày, hắn cũng kêu bọn tao đổ tội lên cho mày, để mày bị hiểu nhầm...."
" Được rồi, biết phối hợp thế là tốt, mày đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-bao-boi/2407059/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.