Bên ngoài Thẩm Nguyên khoác áo mỏng có hình ống thẳng, cổ áo buông dài xuống đầu gối được thêu tinh xảo những đám mây và hoa quỳnh, vóc dáng của nàng vốn đã gầy gò, chiếc áo choàng hơi rộng này càng tôn lên vẻ gầy gò hơn một chút.
Tuy gầy gò, nhưng cũng không mất đi mỹ cảm của nàng.
Hôm nay nàng còn buộc một sợi tơ ở bên hông, như thế, càng làm nổi bật thắt lưng dương liễu không thể chịu nổi cái nắm chặt, phác họa thân hình ôm tuyết thành phong, yểu điệu có hứng thú.
Ánh mắt của Anh thân vương hơi nheo lại, âm thầm cảm thấy không nhìn thấy gương mặt, chỉ cần nhìn dáng người của nữ tử này, cũng có thể coi như là một nữ nhân có nhan sắc.
Hắn còn chưa rời khỏi sảnh nữ, cho nên một nhóm nữ quyến vẫn cúi đầu, tỏ vẻ tôn trọng hắn.
Anh thân vương nhìn chằm chằm, rồi ra mệnh nói: “Đứng lên đi.”
Các nữ quyến đáp một tiếng, Anh thân vương cũng nhìn theo, mỹ nhân xa lạ đó cũng nâng gương mặt phù dung to bằng bàn tay lên.
Hắn vừa thấy rõ tướng mạo của Thẩm Nguyên, trên mặt liền có chút giật mình.
Khuôn mặt này, chỉ dùng từ đẹp để hình dung thì có hơi quá đáng.
Trong vương phủ của Anh thân vương có nhiều loại mỹ cơ[1] diễm thiếp nhiều đến không đếm hết được, bình thường hắn chơi được mấy ngày là sẽ chán ghét, nên muốn đi tìm thêm vài mỹ nhân mới.
[1] Mỹ cơ: chỉ những người phụ nữ đẹp thời xưa.
Mà Thẩm Nguyên, ngoại trừ có tiêu chuẩn của mỹ nhân, có các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-sung-the/237927/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.