Ngày hôm đó ngoài phủ thượng thư tiếng pháo hoa đinh tai nhức óc, không lâu sau lại có âm thanh khua chiêng gõ trống từ xa truyền đến.
Chỉ thấy một đội nhân mã chậm rãi đi về phía phủ thượng thư, đi đầu là Tiêu Tuần mặc một bộ hồng y* cưỡi trên bảo mã, có thể nói là khí phách hăng hái. Mà bắt mắt nhất chính là chiếc kiệu tám người nâng phía sau hắn, chiếm hơn phân nửa mặt đường rộng rãi.
*Phiên âm là hồng y nhưng là bộ màu đỏ nha
Quy cách cưới vợ như vậy ở trong thành Trường An đúng là hiếm thấy.
Người đi đường xem náo nhiệt né tránh kiệu hoa đều chen thành một đoàn, trong đó không ít người không khỏi cảm thán, Tô Nhược Uyển thật sự là vận cứt chó gì mới có thể gả cho Tiêu Tuần.
Đội ngũ đón dâu chậm rãi dừng bên ngoài phủ thượng thư, Tiêu Tuần cũng xuống ngựa chờ ngoài cửa. Không lâu sau, Tô Nhược Uyển được đỡ đi ra ngoài.
Tô Nhược Uyển trùm khăn voan trên đầu đi rất chậm, bầu không khí náo nhiệt xung quanh làm tim nàng không khỏi đập nhanh hơn. Khi đến trước cửa, Hoàn Nhi liền đỡ nàng dừng lại. Lúc này âm thanh nghẹn ngào của cha cũng truyền đến tai nàng.
"Tuần Nhi, hôm nay ta đem Uyển Nhi giao cho ngươi, sau này ngươi phải đối xử với nó thật tốt".
"Nhạc phụ yên tâm, con nhất định sẽ không cô phụ Uyển Nhi".
Trước đây Tiêu Tuần đều gọi Tô thượng thư là lão sư, nhưng hôm nay lại trực tiếp sửa miệng. Mà tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-phu-nhan-tron-chay/2911380/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.