Rất nhanh nửa thángđã trôi qua, trong khoảng thời gian này bạch hổ Thunder đối xử Thiên Dạcoi như không sai, mỗi ngày đều mang về huyệt động không ít hoa quả kìlạ cổ quái khiến nàng vô cùng ngạc nhiên, không biết có phải hoa quả ởthế giới này có giá trị dinh dưỡng cao hay không mà Thiên Dạ sau khi sửdụng một thời gian dài vẫn không thấy có dấu hiệu không khoẻ gì xuấthiện,ngược lại da dẻ ngày càng trở nên trắng trẻo mịn màng.
Đồng thời trong nửa tháng thời gian này thân thể của bạch hổ một ngày so với một ngày lại càng cường tráng hơn khiến nội tâm Thiên Dạ không khỏi khẩn trương thấp thỏm theo, nhìn thấy hắn thường xuyên nhìn mình bằng một loại ánh mắt nóng rực thì nàng liền không thể khống chế được bản thân sinh ra sự sợ hãi đối vớihắn càng sâu, quả nhiên cho dù nàng có cảnh giác như thế nào đi nữa thìcũng vẫn không thể ngăn cản được sự tình đáng sợ sẽ phát sinh trongtương lai không xa.
Rặng mây đỏ trôi bồng bềnh nơi phía chân trời buổi chạng vạng, Thiên Dạ ôm gối ngồi trước cửa động chống cầm nhìn vềphương xa chiêm ngưỡng phong cảnh thiên nhiên hữu tình tuyệt đẹp, thẳngđến khi ánh nắng ban chiều khuất bóng thì nàng mới đứng lên đi vào trong động, tại khoảnh khắc nàng vừa xoay người thì thân thể bất chợt bị mộtđôi cánh tay tráng kiện ôm gọn từ phía sau.
“A!!!”
ThiênDạ hốt hoảng phát ra tiếng kinh hô thất thanh, tận đến khi thân thể bịngười nhấc bỗng thì nàng mới chính diện thấy được dung mạo của đốiphương.
“Là ngươi!”
Nguyên lai kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-cuong-cuong-thuong/1523591/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.