Edit : Ong MD 
Beta : Như Bình 
Ánh lửa đỏ rực bốc trên những tầng mây đen cuồn cuộn, tỏa ra màu đỏ tươi rực rỡ. 
Phi Lâm phóng người bay đến chỗ Vân Khinh vẫn đang tạm dừng lại, trong mắt dâng lên vẻ lo lắng tột cùng không thể dùng lời diễn tả. Tề Chi Khiêm lạnh lùng nhìn thoáng Vân Khinh đang đứng trong Lạc thành lần cuối cùng rồi dứt khoát hạ tay xuống, ngàn vạn mũi tên lửa đang cháy hừng hực dần căng chặt trên cung, nhắm vào khắp bốn phương tám hướng trong Lạc thành. 
Như một con rồng lửa bay lên trời, ngàn vạn mũi tên sắc nhọn nhanh nhẹn xuyên qua thời không, phóng tới chỗ Vân Khinh và vạn thú, không trung tràn ngập sắc lửa đỏ. 
Tề Chi Khiêm thấy vậy khóe môi chậm rãi nở một nụ cười lạnh như băng, như thép, bên trong không ẩn chứa chút tình cảm nào, chỉ có máu lạnh vô tình. 
Phất tay áo bào lên, xoay người lại, y không cần phải nhìn, dù bọn họ có là đại la kim tiên(*) chăng nữa thì hôm nay cũng phải chôn thây tại Lạc thành. 
* Đại la kim tiên: 
Tam Tông : Phật-Tiên-Thánh 
Ngũ chi : Phật đạo – Tiên đạo – Thánh đạo – Thần đạo – Nhân đạo . 
Quả vị tối cao của Phật Tông : Đại Giác Như Lai Phật . 
Quả vị tối cao của Tiên Tông : Đại La Kim Tiên. 
Quả vị tối cao của Thánh Tông : Đại Thành Chí Thánh. 
Nghĩ đến Vân Khinh tử trận, tất nhiên Độc Cô Tuyệt sẽ phát điên, Tần quân tự sụp đổ, tâm tình lúc này của Tề Chi Khiêm rất sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi/1411820/chuong-171.html