Chương trước
Chương sau
Hai người đang nói chuyện, Tiểu Anh ở bên kêu lên: "Đi mau, đi mau, tháp nứt rồi, hơn nữa nóng quá nóng quá."

Tiêu Cửu Uyên cũng cảm nhận được nhiệt độ càng ngày càng cao, xem ra bọn họ phải phá tháp nhanh hơn, nếu không chờ bọn họ phá xong Hắc Ma tháp, sợ là đã chôn thân trong lò đan.

"Đi." 

Bóng người hai người khẽ động, lên thẳng tầng ba.

Hai người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ đang phá Hắc Ma tháp ở đây.

Bên ngoài, Phượng Vô Nhai mang theo người Ma Ảnh cung và người Lăng Vân tông chém giết thành đống, cuối cùng hai bên đều có thương vong. 

Bản thân Phượng Vô Nhai cũng bị thương không nhẹ, được đám người thủ hạ Hồng Cô cứu ra, nhanh chóng trốn trong Quỷ Vương phong.

Lần này hai thế lực lớn tranh đấu.

Thương vong vô cùng thảm thiết. 

Tuy Tông chủ Lăng Vân tông Diệp Thu Loan không bị thương nặng gì, nhưng mắt thấy Phượng Vô Nhai hủy đi vài nơi của Lăng Vân tông, còn khiến không ít người của nàng ta bị thương, nàng ta vô cùng hận.

Hận không thể giết Phượng Vô Nhai, đáng tiếc Phượng Vô Nhai được bị người của Ma Ảnh cung mang đi.

Diệp Thu Loan vung tay ra lệnh: "Lục soát cho ta, kiểm tra khắp nơi, tuyệt đối không buông tha Phượng Vô Nhai, ta muốn bầm thây hắn ra vạn đoạn." 

Diệp Thu Loan vừa nói xong, người phòng luyện đan của Lăng Vân tông cách đó không xa chạy tới.

Người tới là luyện đan sư của Lăng Vân tông, hắn vừa xuất hiện vội kêu lên.

"Tông chủ, không xong rồi, Hắc Ma tháp ở lò luyện đan đang bị nứt." 

"Vỡ nứt? Sao có thể."

Hắc Ma tháp chính là linh khí quan trọng trong tay Diệp Thu Loan, dù thế nào nàng cũng không muốn Hắc Ma tháp có chuyện gì.

Lúc này nghe vậy, sắc mặt thay đổi. 

Hơn nữa nhớ tới một chuyện, trong Hắc Ma tháp có ma tồn tại, nếu giết ma, tháp sẽ bị hủy.

Chẳng lẽ Vân Thiên Vũ đã giết chết ma trong tháp.

"Tháp nứt hết rồi ư?" 

"Không, mới nứt hai tầng."

Luyện đan sư vừa nói xong, Diệp Thu Loan siết tay lại, hung hăng nói: "Nữ nhân này có bản lĩnh lớn vậy ư? Lại có thể hủy được hai tầng Hắc Ma tháp. Đồ chết tiệt."

Nghe Diệp Thu Loan nói, đại đệ tử Mộ Lãnh Khê của nàng vội nói: "Tông chủ, lúc trước ta thấy có người chạy vào Hắc Ma tháp, rất có thể có người lợi hại đang giúp Vân Thiên Vũ." 

Mộ Lãnh Khê nói xong, sắc mặt Diệp Tử Yên thay đổi: "Nhất định người kia là Tiêu Cửu Uyên, chắc chắn là hắn."

Chỉ có hắn mới có năng lực hủy diệt Hắc Ma tháp mạnh mẽ như vậy.

Nghĩ tới chuyện nam nhân kia tự nguyện cam chịu vào Hắc Ma tháp vì Vân Thiên Vũ. 

Diệp Tử Yên càng hận Vân Thiên Vũ, đáng chết, nữ nhân kia đáng chết.

Hai mắt Diệp Tử Yên đỏ hồng, hận không thể cắn chết Vân Thiên Vũ.

Sắc mặt Diệp Thu Loan cũng khó coi, ra lệnh xuống: "Đi, đi tới phòng đan." 

Một đám người vội tới phòng luyện đan của Lăng Vân tông.

Bọn họ vừa tới, thấy luyện đan sư ở trong phòng đan chạy ra hoảng sợ, ngẩng đầu thấy đám người Diệp Thu Loan, vội báo lên: "Tông chủ, tầng ba của Hắc Ma tháp cũng nứt rồi."

"Cái gì?" 

Sắc mặt Diệp Thu Loan cang xấu hơn, Hắc Ma tháp chính là linh khí quan trọng của nàng, mỗi lần vật ấy ra tay, không ai sống được.

Nhưng bây giờ tới Vân Thiên Vũ, lại hủy diệt Hắc Ma tháp của nàng.

"Tiếp tục theo dõi." 

Diệp Thu Loan tức giận nói, gương mặt biến dạng, con ngươi ánh lên tia ác độc.

"Vâng, tông chủ đại nhân."

Luyện đan sư chưa từng thấy tông chủ tức giận như vậy. 

Phong chủ đệ nhất phong vội chuyển ghế dài tới cho Diệp Thu Loan ngồi chờ.

Bời vì Diệp Thu nổi giận, cho nên không ai dám nói gì.

Tất cả mọi người đều đứng im sau nàng ta, im lặng chờ tình hình tiếp theo của Hắc Ma tháp. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.