Trong xe ngựa, Vân Thiên Vũ tranh cãi vô ích, suy nghĩ có muốn hay không đứng lên chỉ thẳng vào mặt nam nhân này mắng to, ngươi nam nhân chết tiệt, nhanh chóng vào cung từ hôn đi.
Bất quá suy nghĩ một chút lại nhịn được, hiện tại nàng còn chưa có tu luyện linh lực, thế nào có thể để cho Tiêu Cửu Uyên từ hôn đây.
"Vương gia không muốn tra ra chủ mưu đứng phía sau hay sao, không muốn xóa bỏ danh tiếng xấu tệ của mình sao, không muốn giết người dám tính toán sau lưng vương gia sao?"
Vân Thiên Vũ cố ý nhắc tới người chủ mưu phía sau, phải biết rằng Tiêu Cửu Uyên người này chưa bao giờ thua thiệt, nhưng bây giờ mỗi người đều bị người khác bố trí gài bẫy, suy nghĩ một chút sẽ biết hắn ở trong lòng nhất định rất tức giận.
Quả nhiên khi Vân Thiên Vũ nhắc tới chuyện này, mặt của Tiêu Cửu Uyên đen lại, ngón tay cũng siết chặt lại, quanh thân hiện đầy hơi thở rét lạnh tàn bạo, hắn trầm giọng nói: "Nếu như bổn vương tra ra được người này, nhất định sẽ người chặt hắn thành tám khúc."
Hắn nói xong đôi mắt lạnh lẽo tàn bạo nhìn Vân Thiên Vũ: "Thân là con cờ, ngươi quả thật không thích hợp, chỉ lo lắng chuyện của mình, chưa từng vì bổn vương làm qua chuyện gì, lúc trước ngươi nói hành động khắp mọi nơi, để cho người chủ mưu động tay động chân, hiện tại ngươi không phải là tránh ở nhà, thì theo chân bổn vương, bọn người chủ mưu có cơ hội ra tay sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071073/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.