Từ nhỏ đã nghe người ta kể chuyện, con gái hiếu thảo bán mình chôn cha, kỹ nữ thanh lâu bán nghệ không bán thân, không được công tử nhà giàu cứu giúp, thì cũng tự mình chuộc thân, gả cho nam nhân hiền lành.
Câu chuyện quả thật rất hay.
Nhưng sau đó, đám họ hàng kia nói rằng nhất định phải mua quan tài cho cha, mới không làm mất mặt mũi Cố gia.
Hai đứa con gái, nhất định phải bán đi một đứa. Bọn họ bức bách mẹ đến mức suýt chút nữa thì mẹ treo cổ tự vẫn. Ta liền tự mình quyết định, làm một đứa con gái hiếu thảo.
Nhưng vào lầu xanh rồi mới biết, nơi đó là chốn dơ bẩn trăm bề, không thể nói ra thành lời, muốn sống không được, muốn c.h.ế.t cũng không xong.
Mẹ lại oán trách: "Đều tại Tiểu Ngọc, nếu không phải nó đòi ăn hạt dẻ nước, thì cha con làm sao lại ngã xuống nước. Ngã xuống nước nhiễm phải phong hàn, hại con... Nó chính là quỷ c.h.ế.t đói đầu thai."
Ta nói: "Lúc đó, muội ấy còn nhỏ."
"Mỗi lần nhắc đến chuyện viết thư cho con, nó luôn chạy biến đi, ta còn tưởng nó có chút tình tỷ muội với con, không ngờ, số tiền dành dụm chuộc thân cho con đều bị nó trộm sạch."
"Thật là thứ lòng dạ rắn rết, hạ tiện. Chỉ hận năm đó sinh ra không bóp c.h.ế.t nó."
Ta an ủi mẹ một hồi. Sáng sớm hôm sau, đám họ hàng nghe tin đã kéo đến nhà.
Người này nói: "Đại nha đầu, tặng con một con gà ăn."
Người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nuong/3712895/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.