Vị khách tặng ngọc trai mấy ngày không đến, nàng ta liền sai người đưa thư từ, tín vật đến phủ đệ của hắn ta như nước chảy.
Có tin đồn rằng, vị khách kia có một bà vợ vô cùng hung dữ. Vườn hoa sau nhà hắn ta trồng rất nhiều hoa mẫu đơn rực rỡ, trong đất trồng hoa, chôn vô số thiếp thất bị đánh chết.
Ngọc Kiều Nhi không hề lo lắng: "Chỉ cần nam nhân thật lòng coi trọng ta, thì dù là hổ dữ cũng chỉ như làm bằng giấy."
Ta làm theo lời tú bà, đến phòng Ngọc Kiều Nhi, thêu cho nàng ta một chiếc váy mới. Nàng ta dựa vào ghế quý phi, sai một tiểu nha đầu xoa bóp chân.
Tiểu nha đầu "bủm bủm" đánh rắm, vội vàng cầu xin: "Tỷ tỷ, muội không dám ăn củ cải xanh nữa."
Ngọc Kiều Nhi phe phẩy chiếc quạt, cười mắng: "Con bé tham ăn, ngươi đúng là biết thứ gì ngon lành."
Ta bỗng sững người.
Trước kia ở quê nhà, muội muội năm nào cũng giục cha trồng củ cải xanh, trồng rồi thì ngày nào cũng ra vườn ngắm nghía mười bận.
Củ cải lớn lên, rửa sạch đất, trước tiên đưa cho cha cắn miếng đầu tiên. Củ cải to nhất, được muội muội yêu thích nhất, ngay cả khi ngủ cũng ôm theo, sợ chuột tha mất.
Cha thì đã qua đời từ lâu. Mẹ vẫn còn ở nhà một mình.
Ta không nhịn được nói: "Muội muội, tỷ thì không thể nào ra khỏi đây được nữa rồi. Nhưng muội phải nhớ kỹ, ở nhà còn có mẹ già đang chờ muội. Còn vị khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nuong/3712889/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.