Thật khó nghe.
“Đến lúc đó rồi hãy nói.” Doãn Thiên Lương nói. Đến lúc đó là trai hay gái còn chưa biết đâu.
“Cũng được, dù sao ngày còn dài mà. Ngủ đi.” Lục Quân Tắc nói.
Ngủ đi. Nói đơn giản thế, trải qua trận thế như vậy nàng sao còn ngủ được?
Gần như là nửa đêm đến trời sáng cũng chưa chợp mắt, ngược lại Lục Quân Tắc ngủ rất say sưa.
Ngày thứ hai lên đường, Quận Vương phi hỏi nàng có phải ngủ không ngon không mà vành mắt đen rồi. Doãn Thiên Lương cười nhẹ: “Không có ạ, ngủ rất ngon, mẹ.”
Lại đến buổi tối, Doãn Thiên Lương ở phòng của mẹ chồng vô lại đến rất khuya mới trở về, phát hiện ... Lục Quân Tắc người kia lại không có trở về.
Một đêm ngủ ngon đến trời sáng, hôm nay có thể về Vân Trung trước, đi về trước làm một chút chuẩn bị tâm lý cũng tốt.
Đội ngũ chia làm hai tốp vẫy tay từ biệt.
Đội ngũ trở về Vân Trung lần này so với khi đi đến Kinh thành phong cảnh rất nhiều, vừa có Vương kỳ chói lọi, cũng có đội ngũ thị vệ tráng lệ, đoán chừng là muốn khoe khoang chút, vốn Quận vương là có bản lĩnh thực sự, là có thể đánh thắng trận.
Thời gian trở về Vân Trung đã là trung tuần tháng tám, thời tiết vừa vặn không nóng không lạnh, ngày có thể qua rất nhàn nhã.
Quận Vương phi rất nhàn nhã, Doãn Thiên Lương dường như rất nhàn nhã... thỉnh thoảng có chút thất thần, Quận Vương phi liền cười nàng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176136/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.