Ống kính từ từ kéo xa, trong cung Thái hoàng thái hậu đi ra một vị anh hùng anh khí bừng bừng, dọc theo đường nhỏ quanh co bị cảnh đẹp hấp dẫn, có rất ít cơ hội đi lại ở trong cung nên nàng bị mê hoặc, từ từ đi từ từ xem, bước đi bước đi, đi ngang qua một cây cầu nhỏ bắc ra một cái đảo nhỏ giữa hồ, cái đảo nhỏ cỏ xanh biếc, hoa nở rộ xinh đẹp vô cùng, cũng rất an tĩnh.
Ống kính từ từ gần hơn nữa, gần hơn nữa, cô gái lúc này chợt nhíu mày, sau đó nàng lại làm hình dáng như là đang lắng nghe, hình như có âm thanh bất thường. Vì vậy nàng rón rén thả chậm tốc độ men theo âm thanh kia đi tìm ...
Nàng đi dọc theo con đường lát những hòn đá tròn nhỏ, âm thanh càng ngày càng gần, âm thanh kia nghe như làm cho trong lòng người ta nhột nhạt khó chịu? Hình như là thống khổ vừa như có chút sung sướng ... Cô gái bị mê hoặc ...
Chuyển qua núi giả, cô gái ngây ngẩn cả người, hình ảnh trước mắt để cho nàng khiếp sợ ...
Ống kính chuyển tới đối diện cô gái, nơi đó, có hai người ...
Ống kính lại chuyển đổi, nàng kia lặng lẽ rời đi ...
Hắc hắc ... Thì ra là như vậy, vậy thì giải thích được thông qua ... Ha ha ha ...
“Lương nhi, con cười cái gì?” Quận Vương phi hỏi.
“A? Con cười sao? A, nhớ tới ngày đó gấu mèo đánh nhau rất thú vị.” Doãn Thiên Lương nói.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176100/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.