Mặc dù trong cầu tiêu không có mùi gì lạ, thế nhưng cũng không phải là nơi thah nhã gì, ngủ một giấc cũng thật đúng là không được tự nhiên, cho nên nín mấy phút, tay Doãn Thiên Lương vuốt ngực làm ra bộ thổi phòng tâm trạng trở về phòng, nha hoàn hầu hạ nàng rửa tay, nằm vật xuống: “Quận vương, ta có chút không thoải mái, không muốn nói chuyện, ngủ trước.”
Rốt cuộc, thế giới có thể yên tĩnh rồi.
Ngày thứ hai, đại phu lại tới xem qua ... nhưng lúc này tới lại là nữ y quan, đổi thuốc và băng bó lại cho Hoắc Lũng Nguyệt. Quận Vương phi lại xin y quan xem cho Doãn Thiên Lương một chút, nói nàng hôm qua vẫn nôn mửa, có phải nơi nào không thoải mái hay không.
Y quan vừa nghe hai chữ “nôn mửa” ánh mắt liền chiếu lấp lánh, nhưng sau khi bắt mạch thì dần dần bình thản: “Mạch tượng của tiểu Vương phi vững vàng, thân thể rất tốt, về phần nôn mửa, đại khái là ăn đồ hư hoặc là thấy mấy thứ khó chịu đi.”
“Thấy ít thứ? Máu?” Quận Vương phi hỏi.
“Ừ, có khả năng này. Trong ngày thường tiểu Vương phi chưa từng thấy qua cảnh đáng sợ như vậy cho nên trong khoảng thời gian ngắn trong lòng không tiếp nhận được, qua hai ngày tự nhiên không sao.” Y quan nói.
Nàng ta nói nhiều như vậy, Doãn Thiên Lương chỉ thấy được ba chữ lọt vào tai “Tiểu Vương phi” ... Người nghe cười khẽ....
Y quan đi, khuôn mặt xinh đẹp của Quận Vương phi cũng có chút ảm đạm, buồn bà nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176084/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.