Nguyên lai là Hoắc Lũng Nguyệt mới vừa xuống giường không cẩn thận bị ngã làm viết thương bị vỡ, bọn nha hoàn cũng bị máu dọa sợ, trong phủ còn dư lại một chủ từ này cho nên liền qua báo.
Doãn Thiên Lương đến gian phòng của Hoắc Lũng Nguyệt, đại phu còn chưa tới, bọn nha hoàn mặc dù cũng vây ở mép giường tuy nhiều đều không dám tiến lên, đầu vai Hoắc Lũng Nguyệt nhuộm đầy máu đỏ, người xem nhìn thấy ghê người còn có chút ... buồn nôn ...
Thấy một mảnh máu đỏ kia Doãn Thiên Lương cũng có chút run rẩy, nàng cũng sợ, nhưng cứ tiếp tục như vậy có phải sẽ chảy máu quá nhiều hay không? Hoắc Lũng Nguyệt cắn chặt môi tự mình đè lấy vết thương, trên trán đầy mồ hôi.
“Đại phu đâu?” Doãn Thiên Lương hỏi. Bọn nha hoàn nói đã đi mời, cũng tới rất nhanh.
Có khả năng không đến, mắt thấy mãu đỏ lại nhiều thêm một chút, Doãn Thiên Lương dùng sức nắm chặt nắm tay mới hỏi Hoắc Lũng Nguyệt: “Giữ vết thương như vậy không có vấn đề gì chứ?”
Hoắc Lũng Nguyệt gật đầu một cái, Doãn Thiên Lương liền từ tay nha hoàn cầm lấy cái khăn đặt lên vết thương đầy máu: “Cô nhẫn lại chút, đại phu lập tức tới ngay.”
“Cám ơn.” Hoắc Lũng Nguyệt nói.
Thật vất vả đại phu tới, nhưng nghe nói không phải là nữ y quan, Hoắc Lũng Nguyệt liền sống chết cũng không chịu để cho đại phu giúp nàng cầm máu bôi thuốc, Doãn Thiên Lương cũng mau co giât, đầu năm nay, trinh tiết cũng quan trọng hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176083/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.