Doãn Thiên Lăng hìnhnhư nhìn nàng như trẻ con không thể dạy liền đổi đề tài, nói đến hôn sựcủa chị em Ngưng, Tịnh, còn nói chờ Doãn Thiên Lương về kinh vừa đúng có thể tham gia hôn lễ.
Trong lòng Doãn Thiên Lương cười thầm, nàng hy vọng trước khi nàng đến kinh đã cười xong rồi, nàng mới chẳng muốn đi.
Nhìn Doãn Thiên Lương đối với cái này cũng không hứng thú, Doãn Thiên Lăngđoán chừng miệng đắng lưỡi khô, vì vậy ... buông tha cho.
Trênđường trở về phòng, Doãn Thiên Lương không nhịn được cười khẽ một tiêng, tên khốn khiếp Doãn Thiên Lăng này, ngươi đi cùng thì tốt lắm, không có việc gì tới khích bác ly gián làm gì?
Trở về phòng, Lục Quân Tắc còn chưa có trở lại, Doãn Thiên Lương rửa mặt xong rồi đang suy nghĩ có muốn bò vào chăn hay không, Lục Quân Tắc trở lại, Doãn Thiên Lương nhìn anh ta: “Ta ngủ trước, Quận vương.”
“Oh a.” Lục Quân Tắc gọi nàng.
“A, có chuyện gì sao?” Ngồi ở mép giường hỏi, người anh em, anh ức chế tâmtình không được kích động muốn nói chuyện lấy vợ bé sao? Tảng đá anh lớn mật dám nói ra khỏi miệng ... xem tôi có đập chết anh không.
“Không có gì, hai ngày nay dọn dẹp đồ, đồ không cần mang quá nhiều, trong kinh cũng có.” Lục Quân Tắc nói.
“A, ta biết.” Thì ra là không phải chuyện kia.
Nằm xuống ngủ, nghe được tiếng quần áo sột soạt, chắc là Lục Quân Tắc đangcởi áo nới dây lưng, vẫn còn hoạt động nhẹ nhàng nằm xuống.
Ngủ đi, đêm khuya
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176061/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.