Đông Mai lo lắng nhìn Lưu Uyển Thanh, thấy nàng gật đầu liền lôi kéo Trúc Lục lui xuống.
"Mễ công công, bây giờ Thế tử gia thế nào? Chủ tử...."
Thấy ánh mắt lo lắng của Đông Mai, Tiểu Mễ Tử khoát tay áo: "Hôm nay chủ tử có uống mấy chén với thái tử gia, không có chuyện gì đâu." Đông Mainghe hắn nói như thế cũng thở phào nhẹ nhõm: "Vậy ta đi chuẩn bị canhgiải rượu cho thế tử gia."
Tiểu Mễ Tử gật đầu một cái.
Lưu Uyển Thanh cố sức đỡ Lục Khang tới giường, lại cởi giầy cho hắn, tay nâng giữa không trung vốn định cởi quần áo liền thấy Lục Khang mở tođôi mắt nhìn chằm chằm nàng, không nhịn được có chút hoảng sợ.
Lắp bắp nói: "Gia, người đã tỉnh rồi, thiếp đi xem thử canh giải rượu đã chuẩn bị xong chứ." Nói xong liền muốn đi, vừa xoay người liền bị LụcKhang gắt gao kéo lại.
"Ôi, đau!" giọng hô đau của Lưu Uyển Thanh cũng không hề khiến Lục Khang buông tay, trong lòng nàng không khỏi thở dài: sợ là tay mình sắp tímbầm rồi.
"Gia, người còn có phân phó gì?"
Lục Khang hé mắt: "Thế nào? Không vui khi phục vụ gia sao?"
Không thể so đo quá nhiều với người đang say, trong lòng Lưu Uyển Thanhlẩm nhẩm, trên mặt cũng không lộ cảm xúc gì: "Gia, người quá dùng sứcrồi, tay thiếp bị đau."
Lục khang nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ nhíu mày của Lưu UyểnThanh. Một lát sau, tuy rằng vẫn kéo nàng như trước, nhưng sức lực trong tay cũng đã giảm bớt rất nhiều: "Nàng tức giận với gia sao?"
"Thiếp không có, gia, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-vo-ke/1611376/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.