Xem ra những người này đã lặn lội một quãng đường xa, cơm áo không đủ, cố chịu đựng đi tới, lúc nào cũng có thể tiêu hao chút khí lực cuối cùng mà ngã xuống, sau đó không thể bò dậy nổi. Triệu Tình Lam tận mắt thấy một lão nhân cách nàng không xa cứ thế ngã nhào xuống.
Nguyệt Hoa vội vàng tiến lên phía trước chẩn mạch, tuy nhiên cũng chỉ có thể bất lực lắc lắc đầu bày tỏ người này đã chết. Lúc này Triệu Tình Lam cảm thấy mình thật vô dụng, mắt thấy một người đáng thương như vậy ngã xuống, người thân bên cạnh dù có kêu thế nào cũng vô ích. Một nam một nữ trẻ tuổi mang theo hai đứa trẻ bò lổm ngổm, quỳ gối bên cạnh lão nhân khóc rống.
Sau một hồi lâu, trên mặt những người thân của lão nhân đều mang theo nước mắt, nhưng cuối cùng họ cũng không nhìn lại lão nhân nữa, chỉ lưu lại di thể lão nhân nằm cô đơn ở đó. Triệu Tình Lam há miệng nhưng lại không thể nói gì, nàng không thể trách bọn họ sao không nhập thổ vi an cho lão nhân. Bọn họ không phải không muốn làm, chỉ là không có sức mà làm, người chết đã chết, nhưng ngời sống còn muốn tiếp tục sống, họ phải đi đến nơi cần đến, không thể lãng phí thời gian chỗ này. Cho dù lập tức đến được huyện Sơn Nam chưa chắc bọn họ đã có thể sống tại đó, mà có khi còn phải đi xa hơn mới có thể có cơ hội sinh tồn. Dien|dann: Lê;quý-đôn
Hai người Triệu Tình Lam và Nguyệt Hoa nhìn lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-thanh-the/1905767/chuong-86-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.