Chìa khoá trong tay Mạc Dật Hiên, trong lòng nàng kinh hãi, đó là… chìa kháo A Sâm đưa cho nàng trước khi đi! 
Nàng cắn răng một cái, tiến lên đoạt lại chìa khoá. 
“Đây là chìa khoá bảo tàng đi?” 
Gương mặt tuấn tú của Mạc Dật Hiên giãn ra, tay chuyển một cái cất chìa khoá vào trong tay áo mình. 
Mạc Liễm Kỳ luôn âm thầm tìm thứ gì đó, chính là chiếc chìa khoá, hắn đã gạt mình thì mình cần gì đưa chìa khoá này ra ngoài. Hắn cười lạnh một tiếng, âm trầm nhìn Dịch Cẩn Ninh. 
“Trả lại cho ta!” 
Dịch Cẩn Ninh trừng hắn, đôi môi đỏ mọng vì tức giận mà hơi nhếch lên, Mạc Dật Hiên nhìn có chút hốt hoảng tinh thần. Trước kia ắhn không rõ vì sao lại coi trọng nàng, bây giờ nghĩ đến hơn phân nửa là vì tính tình quật cường này của nàng đi. 
Càng nhìn càng không rõ ánh ắt nàng, cùng với suy nghĩ trong lòng nàng, hắn lại càng muốn đi qua, tiến vào, hiểu biết càng sâu, thế cho nên bản thân hoàn toàn chìm vào hắn mới hiểu được bản thân không thể rút ra được nữa. 
“Ta khong trả đấy!” 
Trêu Dịch Cẩn Ninh thật làm hắn vui vẻ, hắn phát hiện bản thân ngày càng hứng thú. Lại từ trong tay áo lấy chiếc chìa khoá ra: l “Sao ta cảm thấy chiếc chìa khoá này không phải của nàng nhỉ?” 
Mọi người thấy chiếc chìa khoá này cũng là suy nghĩ lung tung, chiếc chìa khoá này làm ra từ vàng, Lâm phủ sẽ không xa xỉ tạo ra một chiếc chìa khoá riêng biệt đi. Nhất định chiếc chìa khoá này có điều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-song-sinh/1584436/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.