Quách phu nhân ngồi bên cạnh con trai, từng giọt từng giọt nước mắtrơi trên khuôn mặt của hắn, Lí Vị Ương đứng bên cạnh trầm mặc, trong lòng có chút hối hận, nếu lúc trước để Nguyên Liệt giữ lại nhân sâm ngàn năm, thì tính mệnh Quách Diễn lúc này sẽ không gặp nguy hiểm. Tuy nàng biết đối với Quách Diễn, nhân sâm sẽ không làm nên chuyện gì, nhưng có vẫn còn hơn không. Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên có người bẩm báo, nói: "Phu nhân, Trần gia đến tặng lễ vật."
Quách phu nhân sửng sốt, lập tức nhìn về phía Lí Vị Ương. Lí Vị Ương lặng im một lát, mới nhẹ giọng nói: "Đưa vào đi."
Tỳ nữ lên tiếng, sau đó hai người cung kính nâng một chiếc hộp màu đỏ vào phòng. Lí Vị Ương liếc mắt nhìn chiếc hộp, nói với Quách phu nhân: "Mẫu thân, nhị tẩu đưa tới loại nấm linh chi trăm năm vô cùng hiếm có, Gia nhi từng nghe người ta nói, loại nấm linh chi trăm năm cùng nhân sâm ngàn năm có thể cứu sống được mạng người." Lập tức nàng hỏi nha đầu kia: "Nhị tẩu có nói thứ này là đưa cho ai không?"
Tỳ nữ cung kính hồi đáp: "Bẩm tiểu thư, người Trần gia chỉ để lại lễ vật rồi đi, không nói là đến tặng cho ai."
Trước kia Quách Diễn làm đã đoạn tuyệt quan hệ với Trần Băng Băng, nàng lúc này lại đưa nấm linh chi đến, là để tạ lỗi với Nạp Lan Tuyết, hay là tâm niệm đối với Quách Diễn vẫn còn chưa buông? Chuyện này chỉ sợ chính nàng mới biết được. Quách phu nhân nhìn Quách Diễn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794529/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.