Ngày hôm sau chính là ngày Lí Trường Nhạc tháo băng gạc. Lúc trước Tưởng Ngũ dùng băng gạc che giấu khuôn mặt nàng, nhưng sau khi tháo ra, không có biện pháp nào che giấu được nữa.
Cả buổi tối, Tưởng Ngũ kinh hãi không ngủ được, sợ hãi chuyện ngày hôm sau. Sáng sớm nửa mơ nửa tỉnh đột nhiên bị người khác đánh thức, nha đầu kinh hoàng đầy mặt: “Lư Công, tiểu thư… tiểu thư…”
Tưởng Ngũ nằm mơ ác mộng thấy khuôn mặt Lí Trường Nhạc, ngồi bật dậy như mộng du, bị nha đầu kia gọi cả đầu thấy đau nhức, theo bản năng hắn đưa tay sờ mặt mình, sau đó khẽ thở phào, may mắn, dịch dung vẫn còn, không biết vì sao, hắn lo lắng bị Lí Vị Ương phát hiện thân phận, hắn hơi sợ hãi thiếu nữ này, chung quy cảm thấy nếu mình bị đối phương phát hiện thân phận, nhất định không có kết cục tốt —— vội vàng rửa mặt chải đầu, hắn kiên định bước ra khỏi viện. Bởi vì hắn là nam quyến, không thể ở trong nội viện, cho nên được an bày khách phòng ở Đông Sương, lúc này hắn phải đi qua rất nhiều cánh cửa mới vào đến nội viện.
Đêm qua mưa lớn, những lá chuối xanh biếc trong viện đều buông rủ, một giọt sương sớm như châu ngọc lăn dài, tách một tiếng thanh thuý rơi xuống đầu Tưởng Ngũ, vỡ tan thành vô số vệt dài. Trong lòng hắn càng thêm căng thẳng, hận không thể lập tức quay đầu trở về, mà mắt thấy đã đến cửa, không thể tránh khỏi.
Lí Trường Nhạc thức dậy từ sớm, ăn mặc sang trọng ngồi đó, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794395/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.