: Bọ ngựa bắt ve
Sau đó, hắn bật dậy, kiếm đặt ngang cổ người mới tới, khuôn mặt Trác nhi biến sắc: “Điện hạ… nô tỳ chỉ quên cầm khay trà…”
Vừa rồi nàng nhận được ngọc bội của Thác Bạt Chân, mừng rỡ quá đỗi, quên mất không cầm khay theo, lúc về không thể giao lại cho tổng quản. Thấy sắc mặt Thác Bạt Chân dịu đi, Trác nhi thở phào nhẹ nhõm một hơi, hình như điện hạ thích nàng, chắc sẽ không đối xử tệ bạc với nàng, nhưng mà ngay sau đó, Thác Bạt Chân vung tay, đầu nàng lập tức rơi xuống, hai mắt vẫn còn mở to kinh ngạc, rất đáng sợ.
“Kéo ra ngoài.” Thác Bạt Chân nhìn thoáng qua máu me đầy đất, chỉ cảm thấy chán ghét.
Một nữ nhân không biết sống chết là gì vọng tưởng so sánh với Lí Vị Ương sao. Hắn chú ý đến Lí Vị Ương không phải vì mỹ mạo, thứ hắn muốn chính là cá tính cùng thông minh không giống người thường của nàng, cho dù đối phương tàn nhẫn đến đáng sợ thì cũng mang theo hương vị khác biệt. So sánh lại, Trác nhi có khuôn mặt tương tự nhưng không có đầu óc không có cá tính, chỉ là một con rối mà thôi. Thác Bạt Chân nhìn về khuôn mặt đã mất đi tri giác tương tự với Lí Vị Ương, ánh mắt hắn chậm rãi sắc bén như lưỡi dao. Hiện tại trong lòng hắn sinh ra ý hận kỳ quái đối với Lí Vị Ương. Hắn hận nàng dám nhìn trúng một nam nhân khác. Lúc này hắn càng nhận thức được tầm quan trọng của quyền lực. Âm thầm quyết định trong lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794356/chuong-90-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.