Lí Vị Ương cúi đầu, nói: “Vì để phân ưu thay bệ hạ, phụ thân đã phái thám tử lẫn vào nạn dân để hiểu rõ hơn tình huống, người nói, những quan viên địa phương này vừa nghe thấy Ngự sử đến, lập tức xây dựng xưởng cháo suốt đêm, dùng gậy tre treo Hoàng kỳ, viết bốn chữ to “Phụng hiến phục chúc” (phụng lệnh làm cháo),rồi tập hợp nạn dân đứng chờ. Ngự sử đến, bọn họ lập tức đánh chuông bắt đầu phân cháo cho nạn dân, Ngự sử vừa đi, lập tức đóng cửa xưởng, chẩn tai kết thúc ở đó. Bệ hạ, không chỉ quan viên địa phương kiếm lời ở giữa, tệ hơn là bọn họ còn bỏ bùn đất vào trong lương thực chẩn tai cho đủ số lượng, cuối cùng còn trực tiếp bỏ cả vỏ cây vào nồi nấu, các nạn dân phải gắng gượng nhờ loại “cháo” này, dần dần bị đói chết. Chẩn tai như thế, sao có thể không phát sinh bạo loạn?”
Hoàng đế nghe xong, gần như trợn mắt há hốc mồm, ông vạn lần không ngờ được, lại có chuyện như thế phát sinh. Sở dĩ ông không tin lời Lí Vị Ương nói rằng quan viên địa phương kiếm lời ở giữa, là vì ông đã phái đi ba tám Ngự sử tuần tra, đều không tra ra nguyên do của bạo loạn, tiểu cô nương trước mắt này lại nói được rõ ràng nguyên do của việc này, cưỡng ép mình tin rằng nàng ta đang nói lung tung, đúng là không có khả năng.
“Người trẫm phái đi không tra ra bất cứ điều gì! Không chỉ Ngự sử, còn cả thám tử trong cung!” Hoàng đế nói rõ từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794295/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.