Lão phu nhân nhíu mày: “Mời đại phu thường tới đây khám bệnh được rồi —— “
Lí Mẫn Phong lại nói: “Đại phu tầm thường chưa chắc đã hữu dụng, nghe nói Lâm thái y tinh thông nhận biết dược liệu nhất, không bằng mời ông ấy đến đây một chuyến.”
Lão phu nhân do dự trong chốc lát, Lâm thái y có tiếng là người cổ hủ chính trực, đức cao vọng trọng, tuyệt đối không tận lực thiên vị bên nào, Lí Mẫn Phong đưa ra ý kiến mời ông ấy đến, hiển nhiên là muốn mọi người tâm phục khẩu phục. Lão phu nhân nhắm mắt lại, vẫn thấy do dự.
Toàn bộ căn phòng tĩnh lặng lại.
Khuôn mặt thanh tú của Lí Vị Ương được ánh sáng thưa thớt từ ngoài cửa chiếu vào, lạnh lùng cười nói: “Đại ca có thể mời được Lâm Thái y đến, thì quá tốt. Nhưng mà, nếu Lâm Thái y chứng minh muội trong sạch, thì Đại ca sẽ làm gì?”
Lí Mẫn Phong nhướng mày cười, trong lòng đã có dự tính: “Ta đây sẽ dập đầu nhận sai, quỳ xuống kính trà cho Tam muội!”
“Được! Một lời đã định!” Lí Vị Ương cười không một tiếng động.
Lí Trường Nhạc nghe xong, ánh mắt sắc bén lướt qua khuôn mặt Lí Vị Ương.
Rất nhanh sau đó, Lí Tiêu Nhiên được mời đến, ông vừa đến đã thấy Lí Vị Ương đứng một mình giữa đại sảnh, những người khác đều đang ngồi, ẩn ẩn hình thành thế giằng co, đầu lại thấy hơi đau. Sao lại xảy ra chuyện rồi! Vừa định hỏi rõ ràng, lại nghe thấy lão phu nhân nói: “Đã đến rồi, thì an vị đi, mọi chuyện chờ Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-huu-doc/794283/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.