Dù sao cũng là dòng dõi hầu tước quý tộc, nhà bọn họ chỉ là quan viên bên ngoài không thể sánh bằng. Nếu có thể được bọn họ một hai nâng đỡ, con đường làm quan về sau của Từ Thiên Thanh cũng sẽ làm nhiều công ít!
Ý niệm vừa hiện lên, thái độ của di thái thái không khỏi ân cần hơn: “Hôm qua ta còn cùng nương con nói chuyện, nếu con không trở về, chúng ta cũng muốn đệ bái thiếp tự mình đến thăm. Vừa vặn mấy nữ nhân chúng ta có suy nghĩ giống nhau, hôm nay con cũng trở về nhà.”
Đông Tích Hoa kéo cánh tay di thái thái, ngữ khí nhỏ nhẹ dường như trở lại lúc trước khi được gả đi, được cả nhà sủng ái vô cùng: “Dì sai bà tử đi báo là được, dì cần gì phải tự mình đi.”
Đại thái thái cười nói: “Con cũng thật khéo nói.” Lại nhìn về phía Phòng ma ma: “Đã thông báo cho Đại thiếu gia chưa?”
Phòng ma ma cũng mang vẻ mặt tràn đầy tươi cười: “Đại thiếu gia đã sai người truyền lời lại, nói là xong buổi học sẽ trở về, nhờ biểu thiếu gia cùng ngồi với cô gia một lát.”
Đại thái thái hài lòng gật đầu.
Từ Thiên Thanh tự nhiên hào phóng chắp tay trước ngực hướng Tiêu Diên Diệc nói: “Đệ cũng mới đến hôm qua, có điều lại phát hiện thấy trong thư phòng của Đại ca có rất nhiều bút tích mặc bảo thực của danh gia, không biết tỷ phu có muốn đi xem một chút không.”
Ý tứ là chúng ta nam nhân đơn độc đi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-dong-doi-thu-huong/3546506/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.