Edit: Leticia
Beta: Tiểu Tuyền
Nếu nói ai đi cùng Từ Lệnh Nghi mấy ngày gần đây, thì chính là Ung Vương rồi.
Hôm nay đại sự đã định, hắn cũng rất cảm khái a!
Thập Nhất Nương giúp Từ Lệnh Nghi thay quần áo, rồi ngồi xuống tiếp tục làm yếm cho Cẩn ca nhi.
Chỉ chốc lát, Cẩn ca nhi chạy tới: “Mẹ, mẹ, Ung Vương gia tới rồi!”
“Làm sao con biết a!” Thập Nhất Nương cười bỏ kim chỉ trong tay xuống, “Ung Vương có chuyện cần nói với cha con, con đừng đi quấy rầy.”
Ung Vương gia tới nhiều, không khỏi gặp được mấy vị biểu đệ. Từ Tự Truân ôn hòa giữ lễ, Từ Tự Giới ngại ngùng an tĩnh, chỉ có Cẩn ca nhi là tuổi còn nhỏ nhất, nên không sợ, lại là người quen biết từ trước đến nay. Thường xuyên qua lại, Ung Vương gia càng nhìn càng thích, nên thường mang vài vật nhỏ đáng yêu thưởng cho Cẩn ca nhi.
Cẩn ca nhi gật đầu, gục vào đầu gối Thập Nhất Nương nói chuyện với mẫu thân, “Con đến thư phòng phụ thân luyện chữ, nhìn thấy hộ vệ của Ung Vương gia, nên con liền đi ngược về đây. Mẹ, sao đột nhiên Ung Vương gia lại đến thăm hỏi nhà chúng ta vậy ạ?”
“Tại sao con lại nói vậy?” Thập Nhất Nương vuốt tóc đen mềm mại như tơ lụa của con trai.
“Chúng ta đều ở Yên Kinh, trước đây một năm ông ấy cũng không tới một lần nào, nhưng người xem hai tháng này, cứ cách năm ba ngày ông ấy lại đến.” Trên khuôn mặt nho nhỏ có sự trầm tĩnh không tương xứng với tuổi của cậu bé, “Ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568391/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.