Edit: Leticia
“Đi đến chỗ của Ngũ Gia......” Thập Nhất Nương trầm ngâm nói, “Trở lại Đạm Đỗ trai thì hai người lại cãi nhau sao?”
“Bên Đạm Đỗ trai nói như vậy!” Hổ Phách thấp giọng nói.
Thập Nhất Nương không khỏi xoa trán.
Mặc dù Từ Lệnh Nghi nói hắn sẽ giải quyết tốt hậu quả, nhưng xem ra, hai đứa bé kia vẫn phát hiện ra gì đó. Nếu không cũng sẽ không gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Nàng đứng dậy: “Chúng ta đi Đạm Đỗ trai xem một chút!”
......
Buổi chiều mùa thu, ánh mặt trời lười biếng chiếu lên cây nhãn cao vút che phủ bậc thang đi vào chính phòng Đạm Đỗ trai, trên ghế dựa mỹ nhân đỏ thẫm để một chậu hoa cúc trắng, hoa đang nở rất tươi đẹp.
“Tứ phu nhân!” Vẻ mặt của Bích Loa có chút bối rối, “Sao ngài lại tới rồi!” Vừa nói, quay đầu lại phân phó nha hoàn đang đứng ngây ngốc ở một bên: “Còn không mau đi bẩm cho Tứ thiếu gia và Ngũ thiếu gia!”
Lúc này nha hoàn kia mới phục hồi tinh thần: “Ai” một tiếng, bước nhanh đi về phía chính phòng.
“Ta chỉ tới xem một chút thôi!” Thập Nhất Nương vừa nói, ánh mắt vừa quét qua sân Đạm Đỗ trai, bọn nha hoàn rối rít cúi đầu lui bước, tránh ánh mắt của nàng.
Nàng nhàn nhạt cười cười.
Từ Tự Truân và Từ Tự Giới nhanh chóng đi từ chính phòng ra ngoài nghênh đón.
“Mẫu thân!” Hai người cung kính hành lễ với Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương đánh giá Từ Tự Truân và Từ Tự Giới. Nhìn qua thì cử chỉ của người trước có vẻ thong dong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568364/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.