Sân ca nhi sờ sờ đầu của mình.
Đây là tại sao?
Cho dù cấm túc, chỉ cần không ra khỏi sương phòng này là được, cũng không cần phải ngay cả động cũng không dám động a!
Đang lấy làm kỳ quái nhưng nhìn thấy Cẩn ca nhi nhanh chóng ngẩng đầu lên mở trừng hai mắt nhìn hắn rồi lại nhanh chóng cúi đầu, một bộ dáng để cho hắn làm theo.
Sân ca nhi không thể làm gì khác hơn là”A” một tiếng, theo A Kim đi phòng khách.
A Kim bưng một cái hộp chiêu đãi hắn uống trà.
Hắn quỳ gối trên ghế thái sư dùng hai tay bị baovải trắng chọn kẹo đường ăn, nhìn qua có chút buồn cười, lại có chút đáng yêu.
Bọn nha hoàn đều nhìn hắn cười khẽ, sau đó Từ Tự Truân và Từ Tự Giới đến.
“Tứ ca! Ngũ Ca!”, Sân ca nhi nhảy xuống ghế.
“Tay của đệ?”, Từ Tự Truân có chút kỳ quái.
Sân ca nhi rất buồn bực.
Sao người nào cũng hỏi tay của hắn a!
“Không có chuyện gì”, ” hắn ấm ức nói, “Đệ bị mẫu thân đánh cho một trận!” Kể đơn giản lại chuyện đã xảy ra một lần.
Từ Tự Truân cười to, ân cần hỏi hắn: “Đã để đại phu khám cho chưa? Đại phu nói như thế nào?”
“Khám rồi.” Sân ca nhi không hề để ý nói ” Thì chỉ nói bôi thuốc, uống thuốc thôi ạ!” Sau đó hỏi hắn, “Tứ ca không cần đi học sao? Sao lại đến vào lúc này?”
“Chúng ta đi thăm Lục đệ!” Từ Tự Truân hàm súc mà nói.
Từ Tự Giới thì trầm mặc hướng Sân ca nhi cười cười, coi như là chào hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568359/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.