Thái phu nhân như vậy, khiến cho Thập Nhất Nương cảm thấy rất xa lạ.
Nhưng nàng là người gặp mạnh thì mạnh. Càng là thời điểm hỗn loạn thì người càng lãnh tĩnh.
“Nương, ” nàng nắm tay của Thái phu nhân, đầu óc xoay chuyển cực kỳ nhanh, “Con không phải là muốn ngăn ngài. Con chỉ muốn hỏi Cẩn ca nhi một câu thôi.”
Thái phu nhân hơi ngẩn ra.
Thập Nhất Nương đã nửa ngồi nửa đứng nhìn thẳng Cẩn ca nhi: “Con đi với mẹ đến nhận lỗi với Bàng sư phụ, sau đó mới cùng tổ mẫu đi thay quần áo, có được hay không?”
“Không.” Cẩn ca nhi không nghĩ tới mẫu thân vẫn ngó chừng chuyện cũ này không tha, hắn hướng bên cạnh Thái phu nhân trốn đi, “Con không đi xin lỗi Bàng sư phụ đâu.”
Thập Nhất Nương túm lấy cánh tay hắn: “Mẹ bảo con đi, con cũng không đi sao?”
“Con không đi.” Cẩn ca nhi nghe thấy tên này liền cảm thấy phiền. Hắn dùng lực tránh thoát tay của Thập Nhất Nương, ôm lấy cánh tay của Thái phu nhân, “Con đã bị cấm túc rồi, tại sao còn phải đi xin lỗi Bàng sư phụ.” Một mặt nói, một mặt nhìn Thái phu nhân, trong mắt lộ ra mấy phần cầu khẩn, hi vọng Thái phu nhân có thể ra mặt giữ hắn lại.
Thập Nhất Nương từ từ đứng dậy, vẻ mặt nghiêm túc ngưng mắt nhìn Thái phu nhân: “Nương, ngài sẽ để cho Cẩn ca nhi đi cùng con tạ lỗi với Bàng sư phụ rồi quay lại thay y phục được không?”
Lời của nàng mặc dù rất uyển chuyển, nhưng ý tứ cần phải biểu đạt cũng đã rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568357/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.