Edit: Nguyệt NhaBeta: Tiểu TuyềnCẩn ca nhi nghe được liền cảm thấy bên trong tiếng cười kia có vàiphần không xem trọng, đôi mắt bé trừng to phản bác nói: “Mẹ cháu thậtsự có chơi xúc cúc rồi!”
Thập Nhất Nương thấy Cẩn ca nhi nghiêm túc lên, liền vội vàng cườinói với Thất Nương: “Cẩn ca nhi chơi cúc xúc rất giỏi, Sân ca nhi cũngđi theo cháu nó học được. Nếu Kế ca nhi chưa biết chơi xúc cúc, không bằng để cho Cẩn ca nhi dạycho bé biết. Bọn chúng là anh em bà con khó khi gặp mặt được, chơi chung một lúc thì quen thôi. Hơn nữa còn có ma ma, nha hoàn chiếu cố bêncạnh, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Thất Nương cười dụ dỗ Kế ca nhi: “Biểu ca dạy con biết chơi xúc cúc có được không?”
Kế ca nhi có chút do dự.
Thất Nương cười nói: “Cho nhũ Nương ở đó cùng con!”
Lúc này Kế ca nhi mới gật đầu, từ phía sau Thất Nương đi ra, muốn dắt đi một người phụ nhân hình dạng mập mạp bên cạnh.
Cẩn ca nhi có chút không kiên nhẫn một phát bắt được hắn: “Sao ngươilề mà lề mề vậy. Hoàng Đại Mao và Lưu Nhị Võ còn đang chờ phía ngoàiđấy!” Nói xong, liền kéo hắn đi.
Phụ nhân thân hình mập mạp vội vàng chạy theo.
Thất Nương tán gẫu mấy câu với Từ Tự Dụ, Từ Tự Truân, Từ Tự Giới thì Bảo ca nhi đột nhiên khóc lên.
Hâm tỷ nhi và Thành ca nhi đều vây quanh bên cạnh hắn, Ngũ phu nhânvội nói: “Làm sao vậy? Làm sao vậy?” Sợ là con gái và con trai của mìnhlàm sợ Bảo ca nhi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568324/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.