Hâm tỷ nhi nghe vậy, lập tức vui vẻ ra mặt, lớn tiếng kêu “Phụ thân.”
Từ Lệnh Khoan cười, lấy khăn ra lau nước mắt cho Hâm tỷ nhi: “Sau này cũng không được vì một chuyện nhỏ như thế này mà khóc lóc nữa nhé?”
Hâm tỷ nhi gật đầu.
Ngũ phu nhân thì vội vàng đứng lên: “Ngũ gia, chàng cũng không hỏicho rõ ràng đã———-con bé là muốn con chim hoàng oanh mà nương tặng choCẩn ca nhi đấy.”
Từ Lệnh Khoan liền giật mình.
Trẻ con giỏi nhất là quan sát nét mặt.
Hâm tỷ nhi lập tức ôm cổ phụ thân: “Phụ thân, phụ thân........”
Từ Lệnh Khoan liền thấp giọng khuyên nhủ con gái: “Vậy cũng khôngđược, con chim hoàng oanh kia là do tổ mẫu ban cho Cẩn ca nhi, chính làtrưởng bối ban tặng. Đồ trưởng bối tặng, sao có thể tùy tiện tặng lạicho người khác được đúng không? Hay là, phụ thân mua cho con một con chó Nhật giống như đúc con của Cẩn ca nhi nhé? Lại bảo Hà Hương cũng quầnáo cho nó luôn.........”
Cẩn ca nhi rất thích mấy con chó, nhìn váy áo mà phòng may thêu maycho các nha hoàn, cũng kêu gào đòi may quần áo cho mấy con chó kia.Phòng may thêu nịnh bợ Cẩn ca nhi, lập tức làm mấy bộ quần áo xanh đỏlòe loẹt, màu sắc tươi tắn đưa cho Cẩn ca nhi. Hâm tỷ nhi nhìn thấy cũng muốn may quần áo cho con mèo của mình...... Kết quả là chó mèo nhà họ đều được mặc quần áo, làm cho khách của nhà họ như Hoàng phu nhân,Chu phu nhân đều cười đến mức thắt lưng không đứng thẳng được. Đặc biệtlà Chu phu nhân, trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568291/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.