Edit: SakuraBeta: HạCẩn ca nhi bèn toét miệng cười toe toét với Thái phu nhân, trong miệng còn ngậm lấy bánh nếp đang ăn dở.
Thái phu nhân cũng mặc kệ những chuyện này, hôn hai cái trên mặt bé.
Cảm giác được tổ mẫu rất yêu thích mình, Cẩn ca nhi cười híp cả mắt lại.
“Nào!” Thái phu nhân kéo dài giọng nói, dụ dỗ Cẩn ca nhi:”Gọi ta một tiếng ‘tổ mẫu’ nào!”
Cẩn ca nhi mở miệng liền hô một tiếng không rõ ràng:”Tổ mẫu!”
Thái phu nhân nghe xong, con mắt cười cong lên. Lập tức phân phó Đỗma ma “Đi lấy cái chuỗi hạt châu mã nào đỏ ta để ở bên trong hộp đựngtrang sức cho Lục thiếu gia đeo vào. Chuỗi vòng này chính là lúc ta còntrẻ, sư phụ của chủ trì Tể Trữ sư thái ở Từ Nguyên Tự giúp đỡ khaiquang, cầm qua đây. Cho Cẩn ca nhi của chúng ta mang tại bên người, phùhộ Cẩn ca nhi luôn được thanh thái bình an.”
“Nương! Cái này quá quý trọng rồi”. Thập Nhất Nương vội nói: “Cẩn canhi vẫn là trẻ con. Nếu nương muốn thưởng cho Cẩn ca nhi, vậy thì chờCẩn ca nhi lớn hơn chút nữa thì thưởng cũng không muộn.”
Thái phu nhân vuốt ve Cẩn ca nhi đang ngồi ăn bánh nếp ở trong ngựcmình, cười nói: “Lớn có thưởng của lớn, nhỏ có thưởng của nhỏ.” Đối vớiđề nghị của Thập Nhất Nương thì không cho là đúng, rồi sau đó giảng dạycho Thập Nhất Nương:” Mỗi ngày đều nói dông nói dài rằng Cẩn ca nhi của chúng ta không nói chuyện, con nhìn xem, cái này không phải là nóichuyện rồi hay sao? Ta đã sớm nói với con, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568262/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.