Edit: Tuyết Y Beta: HạThất Nương cũng là người thẳng tính, bằng không, cũng sẽ không phảidưới tình huống chiếm được hết thiên thời địa lợi mà vẫn còn cùng ngườiChu gia ầm ĩ thành như vậy! Ngũ phu nhân suy nghĩ, cũng thẳng thắn nói: “Muội nghe Tứ tẩu nói, lúc ấy Dư đại nhân đã ở đó hay sao?” “Tỷ cũng cho rằng Chu An Bình quá lỗ mãng......” Thất Nương gậtđầu, “Nếu như trong lòng chàng thật sự hổ thẹn, nói riêng một chút vớitỷ thì sẽ cho qua thôi, cần gì phải ở trước mặt Tứ tỷ phu như vậy. Muộikhông biết chứ, lúc ấy ánh mắt của Tứ tỷ phu nhìn tỷ có chút không vui!” Ngũ phu nhân khẽ cười: “Tỷ thành thân với Chu An Bình cũng có năm năm rồi nha! Vậy tỷ nói một chút xem, Chu An Bình là một người như thếnào?” Thất Nương giật mình một cái, suy nghĩ một hồi lâu, giống như có chút không biết nên hình dung như thế nào cho tốt! Bởi vì là trượng phu của mình, cho nên không suy nghĩ tỉ mỉ! Ngũ phu nhân suy nghĩ, lại hỏi nàng: “Theo lý thuyết, Chu An Bình lật lọng không đồng ý, người mà Chu An Bình cần xin lỗi phải là tỷ, vậy tại sao Chu An Bình không quỳ gối trước mặt tỷ, mà lại đi quỳ gối trước Dưthái thái?” Thất Nương suy nghĩ một chút, suy đoán nói: “Là vì ta làm ầm ĩ như thế, khiến cho Tứ tỷ rất vất vả khó xử?” “Cuối cùng tỷ vẫn còn có chút đầu óc.” Ngũ phu nhân nghe cười lên,“Không đến nỗi giống như miếng đậu hũ rơi vào trong đám tro, phủi cũngphủi không được, vỗ cũng vỗ không xong.” “Tỷ hiện tại cũng đã như vậy, muội còn cười nhạo tỷ!” Thất Nương không thuận theo, đi véo Ngũ phu nhân. Ngũ phu nhân cười né tránh, hai người đến tiểu viện ngồi trên ghế đá bên cạnh hòn non bộ đá Thái Hồ*. (*) Đá Thái Hồ: một loại đá ở Thái Hồ tình Giang Tô Trung Quốc thường được dùng để làm hòn non bộ, núi giả. “Trượng phu tỷ quỳ, cũng không phải là quỳ trước tỷ......” Ngũphu nhân nói nhỏ, “Nhưng mà Chu An Bình quỳ vì thất hứa với tỷ, quỳchính là thất lễ với Dư đại nhân, Dư thái thái......” Nàng nắm lấytay Thất Nương, “Có một số việc, không thể chỉ nhìn mặt ngoài, tỷ phảicẩn thận suy nghĩ lại mới được.” Sau đó hỏi nàng, “Muội hỏi tỷ, Chu AnBình có phải quỳ gối trước tỷ rồi hay không, vì sao mặt của tỷ lại lộ vẻ tự mãn thế kia?” Thất Nương cảm thấy cõi đời này Ngũ phu nhân là người hiểu rõ lòngmình nhất, cũng là một trong những người thật tâm đối xử tốt với mìnhnhất. Cũng không che dấu mà nói thẳng: “Chàng luôn luôn xem trọng lờihứa, hôm nay thất hứa, quỳ xuống trả lễ cho người nhà chúng ta, coi nhưlà nhận sai — suy cho cùng là thừa nhận tỷ có lý.” “Tỷ đó, đã biết rõ còn so đo những chuyện nhỏ nhặt này.” Ngũ phu nhân nghe xong cười to, cảm thấy Thất Nương đặc biệt ngây thơ. Thất Nương không khỏi ngượng ngùng, nhưng mà vẫn bĩu môi nhỏ giọngkêu: “Ở việc lớn, tỷ không vượt qua chàng, chẳng lẽ chuyện nhỏ nhặt cũng phải nhường nhịn chàng khắp nơi hay sao?” Ngũ phu nhân lại cười một trận. Sau khi cười xong nghiêm mặt, nói:“Vậy tỷ hãy nói thật với muội, tỷ để Dư thái thái mang con trai út choChu gia làm con thừa tự làm con nối dõi, chẳng lẽ trong lòng cũng khôngcó một chút áy náy sao?” Thất Nương cúi đầu trầm mặc một hồi lâu mới nhẹ giọng nói: “Tỷ, tỷcũng chỉ là muốn cho Chu An Bình thấy gieo gió gặt bão mà thôi!” Ngũ phu nhân lại hỏi: “Vậy tỷ có biết Tứ tỷ của tỷ vì tỷ, đã làm những gì không?” Thất Nương ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn nàng. Ngũ phu nhân nghiêm nghị nói: “Tứ tỷ nói vì tỷ khăng khăng muốn Khảica nhi làm con thừa tự để làm con nối dõi, Tứ tỷ vì nóng lòng yêu thương muội muội đành phải đồng ý. Lại sợ đến lúc đó người của Chu gia khôngphục, bẩm báo quan phủ, nên cầu Tứ tẩu, cũng chính là Thập Nhất muộimuội của tỷ giúp đỡ, nhờ Tứ tẩu xin Hầu gia ra mặt đánh tiếng với quanphủ. Chuyện từ đường, là chuyện liên quan trọng đại. Tứ tẩu sợ Hầu giabị cuốn vào, quyết định rút củi dưới đáy nồi tự mình đi ngõ Cung Huyềnthuyết phục Đại ca La Chấn Hưng của tỷ ra mặt mời Đại bá ra chủ trì đạicục, tránh cho tình hình càng nháo càng trở nên nghiêm trọng, đến lúc đó liên lụy về đến người trong nhà......” Ngũ phu nhân không tiện nói Thập Nhất Nương mời mình ra mặt khuyên Thất Nương, sợ Thất Nương chorằng người trong nhà xúm thành một đoàn, tất cả đều đối phó Thất Nương,vì vậy lại không nghe lọt lời mình nói. Ngũ phu nhân nói tới đây rồinhìn thật sâu Thất Nương một cái, “Tỷ cẩn thận nghĩ lại xem, chỉ là mộtcâu nói của tỷ, mà Tứ tỷ nhà tỷ phải dùng bao nhiêu tâm tư, hao phí baonhiêu tâm huyết!” Thất Nương rất khiếp sợ. Phụ thân đồng ý mình cho Khải ca nhi đến Chu gia làm con thừa tự đểlàm con nối dòng, vì vậy mình cũng chưa từng suy nghĩ kỹ càng là Tứ tỷcó muốn hay không. Bởi vì ở trong lòng mình, Tứ tỷ là người rất lợi hại, chuyện gì đếntrong tay của tỷ ấy cũng không làm khó được tỷ tỷ. Trong mấy đứa congái, mặc dù phụ thân sủng ái mình nhất, nhưng lại coi trọng Tứ tỷ nhất.Trong tiềm thức nếu như Tứ tỷ không đồng ý cho Khải ca nhi làm con nốidõi, ai cũng không thể ép buộc được. Nếu tỷ ấy đã đồng ý, đương nhiêncho rằng chuyện này có thể làm được. Cho nên mình mới càng ngày càngkiên trì...... Lời mà Ngũ phu nhân nói, khiến cho thế giới vốn có của mình sụp đổ trong nháy mắt. Tứ tỷ bởi vì không có cách nào, cho nên mới thông qua Thập Nhất Nương mời Đại bá phụ ra áp chế phụ thân sao? Vậy rốt cuộc phụ thân đã nói những gì với Tứ tỷ đây? Đến nỗi Tứ tỷ cực kỳ thông minh lại phải nghĩ ra loại biện pháp này? Thất Nương nghĩ đến từ nhỏ Tứ tỷ khắp nơi đều nhường nhịn mình, cóthứ gì tốt cũng cho mình ăn trước, mình thích gì chỉ cần mở miệng, cũngkhông do dự chút nào mà đưa cho mình..... Xoắn đầu ngón tay, cóchút đứng ngồi không yên. Ngũ phu nhân nhìn thấy thì khẽ gật đầu, dứt khoát mang củi bỏ thêm vào. “Đại thiếu phu nhân mới vào cửa nhà chúng ta, tỷ thấy rồi chứ?” Thất Nương không biết vì sao Ngũ phu nhân đột nhiên đề cập tới vợ TừTự Cần, hơi sửng sốt, nói: “Nghe nói là xuất thân thế gia vọng tộc Giang Nam. Dung mạo, nhân phẩm, tính tình đều rất xuất chúng!” Ngũ phu nhân gật đầu, cười hỏi nàng: “Vậy tỷ cảm thấy thế nào?” Thất Nương suy nghĩ một chút, nói: “Tuy chỉ mới găp mặt lần đầu tiên, nhưng có thể thấy được đón người đãi khách, giao tiếp đúng là không tệ. Nghĩ đến tin đồn cũng có có thể tin tưởng vài phần.” Ngũ phu nhân gật đầu, một năm một mười kể cho Thất Nương nghe toàn bộ chuyện giữa Tam phu nhân và Phương thị: “............ Tỷ suy nghĩ một chút, thì người như Đại thiếu phu nhân nhà muội vậy, đều không thể không cúi đầu làm thiếp......” Sau đó còn nói đến chính mình, “Chuyện khi còn bé không nhớ rõ nữa, nhưng chuyện lúc bảy, tám tuổi thì còn nhớ. Bởi vì trời nóng nực, ngủ không được. Nha hoàn thay phiên nhau quạt. Vào giữa trưa, có một người ngủ thiếp đi. Bởi nóng mà khiến chomuội tỉnh lại. Phụ thân liền kéo nha hoàn kia ra ngoại viện, cởi quầnđánh hai mươi đại bản. Nha hoàn kia trở về phòng liền thắt cổ tự vẫn”. Trước mắt bao người, một tiểu cô nương gia đình, bị cởi quần đánhbằng roi...... Chịu nhục nhã như vậy, ngoại trừ chết, còn có thểlàm gì. Thất Nương từ nhỏ cũng là con gái yêu trong tay cha mẹ, nhưng cũngkhông có chuyện vì nha hoàn quạt không tận tâm làm tỉnh giấc vì nóngliền muốn lấy mạng người ta! Thất Nương giật mình mà nhìn Ngũ phu nhân. Ngũ phu nhân lại nói như có điều muốn ám chỉ: “Phụ thân thương yêumuội như vậy. Nhưng muội đến Từ gia, tỷ có từng nhìn thấy muội mở quabài ca huyện chủ chưa?” Thất Nương không khỏi lắc đầu. Ngũ phu nhân lại hỏi: “Tỷ có từng nhìn thấy muội vứt sắc mặt cho bọn nha hoàn bên cạnh Thái phu nhân nhìn chưa?” Thất Nương lại lắc đầu. “Vậy tỷ có từng nhìn thấy muội đi ở phía trước Ngũ gia?” “Không có!” Thất Nương mơ hồ có chút hiểu ý tứ Ngũ phu nhân, nàng ấpúng mà nói, “Ngũ gia đối với muội dịu dàng quan tâm, khắp nơi nhìn ánhmắt của muội mà làm việc. Bọn nha hoàn đối với muội tôn kính có thừa,không dám sơ suất; Thái phu nhân lại càng đối xử thân thiết với muộigiống như con gái.....” Nàng vừa nói, nghĩ đến lúc mình và Chu AnBình vừa thành thân, vì một chút ý nghĩ không vui nho nhỏ của mình, ChuAn Bình đều phải suy đoán hồi lâu, nhưng bây giờ...... Hai mắt của Thất Nương có chút biến hóa,đập mạnh và loạn nhịp ở nơi đó. Ngũ phu nhân biết trong lòng Thất Nương đang giống như dời sông lấp biển, cũng không quấy rầy, lẳng lặng ngồi cùng nàng. Đến lúc mang thức ăn lên còn không thấy Ngũ phu nhân và Thất Nương, Thập Nhất Nương cùng Tứ nương đều có chút lo lắng. Ngũ phu nhân là một người có kiến thức rộng rãi, nếu như không có chuyện gì, chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ mà vắng mặt. Thập Nhất Nương liên tưởng đến chuyện phát sinh mấy ngày nay, cảmthấy dưới loại trường hợp này, Ngũ phu nhân cùng Thất Nương hơn phân nửa là khẩn cấp mà tìm chỗ để nói chuyện riêng rồi. Nàng không dám cho nha hoàn đi tìm, Tứ nương thì không tiện kinh động người bên cạnh, hai tỷ muội một trước một sau, không hẹn mà cùng tìmđến tiểu viện. Nha hoàn hầu hạ một bên không dám lên tiếng, Thập Nhất Nương cùng Tứ nương nghe rõ ràng từng câu từng chữ mà Ngũ phu nhân nói. Thập Nhất Nương cảm thấy có Ngũ phu nhân đi theo dốc lòng khích lệkhuyên nhủ như vậy, Thất Nương lại là người thông minh, nói không chừngtừ nay về sau tính tình có thể thay đổi, để lại Thu Vũ ở ngoài viện nhỏtrông coi: “Khi nào Ngũ phu nhân cùng Thất di đi ra ngoài, một mìnhngươi sắp xếp cho các nàng một bàn tiệc.......” Sau đó nhẹ chân nhẹ tay ra khỏi tiểu viện. Tứ Nương với khuôn mặt căng đến đỏ bừng đuổi theo. “Thập Nhất muội............” Nàng vừa thẹn vừa mắc cỡ, “Tỷ cũng không có cách nào nữa......” Lúc trước Thập Nhất Nương thấy Tứ Nương hành động có chút táo bạo, bây giờ nhìn lại, cũng là mình không nghĩ rõ ràng. Nhưng việc đã đến nước này, nói nhiều cũng vô dụng. “Tứ tỷ không cần để ở trong lòng. Cũng may chuyện này có thể giảiquyết chu đáo.” Nàng thúc giục, “Tứ tỷ nhanh đi vào chỗ ngồi đi? Hôm nay Tứ tỷ là người điều khiển buổi lễ. Hơn nữa Ngũ đệ muội nhà muội làmngười trầm ổn, Thất tỷ đi theo Ngũ đệ ở, sẽ không có chuyện gì! Tứ tỷ cứ yên tâm đi.” Tứ Nương nghe xong ánh mắt tối sầm lại. Chỉ có sau này tìm cơ hội lại nghĩ biện pháp hồi phục lại quan hệ. Tứ Nương cũng không nhiều lời nữa, lặng yên đi theo phía sau ThậpNhất Nương đi phòng khách. Chỉ thấy Ngũ nương đang vừa cười vừa nói vớiCam phu nhân: “...... Đầu xuân sẽ có kết quả rồi. Tướng công đóngcửa khổ học ba năm, có lẽ nên được đề danh bảng vàng rồi.” Cam phu nhân liền cười nói: “Ta đây liền phải chúc mừng Tiền tháithái rồi. Tháng ba sang năm, cũng đừng quên mời chúng ta uống rượu mừngnha......” “Nhất định, nhất định......” Mặt mũi Ngũ nương đỏ hồng, cười đến mức mặt mày hớn hở. Có người kéo ống tay áo Tứ Nương. Tứ Nương quay đầu, là Thập Nhị Nương. “Tứ tỷ, Ngũ tỷ uống rượu, tỷ ngăn cản Ngũ tỷ đi......” Thập Nhị Nương có chút lo lắng. Tứ Nương gật đầu, ung dung thản nhiên đi tới cạnh Ngũ Nương: “Nói gìmà lại hào hứng như vậy thế!” Lại nói, “Tỷ muội chúng ta cũng nhiều ngày rồi chưa gặp, Hâm ca nhi vẫn khỏe chứ?” “Muội rất khỏe!” Ánh mắt Ngũ Nương có chút mơ màng, hiển nhiên uốnghơi nhiều, “Tướng công dụng tâm học tập, con trai lớn lên cường trángkhỏe mạnh. Tứ tỷ, cuộc sống sau này của muội chỉ biết càng ngày càngtốt!” “Vậy thì tốt rồi......” Tứ Nương vừa nói, đỡ nàng đến mấy chỗngồi của tỷ muội La thị, “Tỷ muội chúng ta hiếm khi được ở chung mộtchỗ, ngồi xuống trò chuyện đi......” Đang nói, bàn kia của Lâm Đại phu nhân có người nói câu gì đó, truyền đến một trận cười vang, hấp dẫn tất cả ánh mắt mọi người qua đó. Tứ Nương thở phào nhẹ nhõm. Chỉ nghe thấy Ngũ nương lẩm bẩm: “Tứ tỷ, rõ ràng là nhìn thấy làm ănkiếm được lợi nhuận, tỷ nói đi, vì sao mà hết lần này tới lần khác muộilại thua lỗ chứ?” Tứ Nương không khỏi cau mày. Ngũ Nương đã phối hợp mà rót đầy rượu, uống một hơi cạn sạch. ...... Qua đông chí, lập tức tới năm mới rồi. Tưởng Vân Phi khải hoàn về triều, thăng chức Binh bộ thượng thư. Từ đầu đường cuối ngõ trong Yên Kinh đều đang nghị luận chuyện này. Thập Nhất Nương lại tiếp nhận công việc trong phủ một lần nữa, vộivàng kiểm kê đồ tết trong thôn trang đưa tới, đặt mua đồ cho lễ mừng năm mới. Lúc Từ Tự Truân tới đây vấn an thỉnh thoảng nhắc tới, cũng chỉ làcười nghe một chút. Vừa lúc đó, phu nhân của Lý Trung tổng binh Phúc Kiến đột nhiên tới chơi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]