Buổi tối Từ Lệnh Nghi trở lại, Thập Nhất Nương đang chơi trò tìm đồ vật với Cẩn ca nhi.
” Cẩn ca nhi chúng ta tìm cái trống xem ở chỗ nào rồi?” Nàng đùa với Cẩn ca nhi, “Mau tìm rồi đến chỗ nương.”
Cẩn ca nhi lắc lắc cái mông bò đến góc kháng lấy ra cái trống cho Thập Nhất Nương nhìn.
Thập Nhất Nương thơm một cái thật sâu ở má của Cẩn ca nhi. Thở dàinói: “Con thông minh như vậy, sao lại vẫn chưa nói được lời nào chứ!”
Cẩn ca nhi phe phẩy cái trống hướng về phía mẫu thân cười.
Thập Nhất Nương không khỏi có chút uể oải.
Từ Lệnh Nghi đi qua ôm con trai.
“Muốn con nói chuyện sớm như vậy làm gì?” Hắn không cho là đúng mà nói, “Líu ríu, không ổn trọng.”
“Hầu gia về rồi!” Thập Nhất Nương xuống kháng, ngửi thấy trên ngườiTừ Lệnh Nghi có mùi rượu, lại đi bế con, “Hôm nay có rất nhiều kháchsao? Hầu gia mệt mỏi một ngày rồi, nhanh đi rửa mặt đi ạ!”
Từ Lệnh Nghi bế con không buông tay: “Đợi lát nữa rồi đi, trước chơi một lúc với Cẩn ca nhi đã!” Sau đó tung Cẩn ca nhi lên giữa không trung rồi đưa tay ra tiếp được.
Cẩn ca nhi cười khanh khách không ngừng, không biết vui vẻ bao nhiêu.
Thập Nhất Nương cũng biết rõ tay Từ Lệnh Nghi rất khỏe, nhưng trong lòng vẫn buộc thật chặt.
“Hầu gia nhanh đi rửa mặt đi!” Nàng khẩn trương đứng ở một bên, “Cẩn ca nhi chơi hưng phấn thì sẽ không ngủ được!”
Từ Lệnh Nghi nghe vậy, lúc này mới thôi, giao con giao cho Thập Nhất Nương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568235/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.