Edit: LeticiaBeta: HạThập Nhất Nương lẳng lặng nhìn Dương thị.
Lưng Văn di nương bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
Dương thị nói là đến đây để cầu tình, nhưng rõ ràng là tới để nhận sai.
Đúng như phu nhân hỏi, rốt cuộc lúc trước Dương thị đã làm gì, mà ở trước mặt mình một câu Dương thị cũng không có nói.
Khó trách Dương thị muốn lôi kéo mình tới gặp phu nhân.
Phu nhân tín nhiệm mình, cả nhà đều biết.Không có mình, khuya khoắt, Dương thị đừng nói là gặp phu nhân, chính là gõ mở cửa phòng ngoài cũng là không thể nào.
Nghĩ tới đây, Văn di nương tức giận đến đau tim, mặt đỏ bừng lên.
Phu nhân vẫn không chấp nhận ý tốt củaDương thị, thì ra là đã sớm nhìn thấu Dương thị là một con sói (thâmhiểm). Chỉ có mình, mắt như mù, cho là Dương thị với mình giống nhau,đều bị người trong nhà liên lụy đến, nổi lên lòng đồng bệnh tương liên...... Bị nàng ta coi mình thành đá kê chân thì không nói, còn liênlụy đến phu nhân......
Văn di nương hận không thể cho mình hai cái tát.
Mình sống trong phủ chỉ lo thân mình mười mấy năm, thế mà cũng bị Dương thị này quấy đảo thành hỏng mất rồi......
Văn di nương không khỏi hung hăng trừng mắt nhìn Dương thị một cái.
Giờ phút này Dương thị nào còn có lòng màđi lo lắng những thứ này. Toàn bộ tinh thần nàng ta đều đặt vào trênngười Thập Nhất Nương.
Thê thiếp tranh giành, phu nhân không thểkhông ra mặt. Có vài chủ mẫu bị tiểu thiếp chọc tức đến hộc máu cũngmuốn chịu đựng, cũng không phải là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568222/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.