Đương nhiên Thập Nhất Nương không cho đây là lời nói thật.
Nàng kéo tay Từ Lệnh Nghi đang cười.
Một lát sau giãy dụa đứng lên: “Thiếp hầu hạ Hầu gia thay quần áo.”
Từ Lệnh Nghi vẫn không nhúc nhích, đặt nàng ở dưới thân mình, ánh mắt trong trẻo mà nhìn nàng, cao giọng hỏi người đứng ở ngoài la trướng:“Người trong cung đến là ai thế?”
“Nói là từ Càn Thanh cung ạ.” Trúc Hương cung kính nói, “Phụng chỉ đặc biệt của Hoàng thượng tới gặp Hầu gia.”
“Biết rồi” hắn hết sức chăm chú nhìn nàng, nhẹ nhàng mà vỗ về cáitrán của nàng, “Nói với Triệu quản sự một tiếng, bảo Triệu quản sự mờiđến noãn các bên cạnh chính sảnh uống trà.”
Trúc Hương lên tiếng vâng rồi đi.
Từ Lệnh Nghi hôn thái dương của nàng, thế mà cũng không có dáng vẻ là muốn đứng dậy.
Thập Nhất Nương do dự: “Hầu gia, chàng có biết Hoàng thượng tìm chàng vào cung là có chuyện gì hay không?”
Tay Từ Lệnh Nghi lưu luyến đặt ở đường cong vừa đơn bạc lại lunglinh của nàng: “Nếu không phải Hoàng hậu nương nương có chuyện gì, ta là một Hầu gia nhàn rỗi ở nhà, một chút chuyện trên triều đình, vẫn nên ít dính líu đến thì tốt hơn.” Vừa nói, vừa ngậm đỉnh diễm lệ trước ngựccủa nàng, tinh tế mà nhâm nhi thưởng thức.
Thập Nhất Nương hít vào một hơi khí lạnh.
Nàng cũng không biết hắn còn có định lực như vậy, biết có người đang phía ngoài chờ còn có thể….
“Hầu gia” Thập Nhất Nương đẩy hắn, “Chàng vẫn nên đi xem một chút đi” vừa dứt lời, phía ngoài truyền đến giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568221/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.