Từ Lệnh Nghi nhìn Dương thị, đã mặt không chút biểu cảm, nhìn không ra buồn vui.
Dương thị thầm hô may mắn.
Nếu như không nhờ có gã sai vặt kia đi vào quấy rầy một trận, tình hình lúc này sợ là khó mà sửa chữa được.
Sống chết trước mắt, chỉ trong khoảnh khắc.
“Hầu gia” Dương di nương đã hoàn toàn tỉnh táo lại. Mỗi người có sởthích riêng, nếu bình thản có thể tác động Hầu gia, thì sẽ không bao giờ làm ra tư thế khổ sở nhằm tác động người nữa. Không chỉ như vậy, cònphải tỏ ra cốt cách kiên cường rắn rỏi. Loại kiên cường này càng rõ rệt, càng có thể che giấu hành vi mập mờ vừa rồi, khiến người ta cảm thấy đó là cử chỉ vô tình của nàng trong lúc nóng lòng. “Mặc dù tính tình thiếp thô tục, nhưng cũng biết đạo lý chính không dung tà. Hầu gia khó xử,lòng thiếp chưa từng yên ổn. Nhưng làm con gái, ngoan ngoãn làm đầu.Huynh đệ như chân với tay. Thiếp thật sự là......” nói xong, nướcmắt nàng tràn mi, nhưng giọng nói ngừng chốc lát, nháy mắt khiến nướcmắt tan vào trong viền mắt, “Nếu như gia đình may mắn, có thể được Hầugia cứu trợ......” Nét mắt nàng nghiêm túc, lại lộ ra mấy phầncương quyết, “Thiếp thân bằng lòng từ nay về sau sống nơi cửa phật,chuộc tội cho gia phụ, cầu phúc cho thái phu nhân, hầu gia, phu nhân,các vị thiếu gia tiểu thư.” Nói xong, mu bàn tay dán cái trán, lòng bàntay chạm đất, nằm sấp xuống nền lát đá bào mòn lạnh như băng.
Trong lòng quanh đi quẩn lại.
Nếu như đổi lại là mình, là sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568217/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.