Edit: Tiểu TuyềnBeta: Hạ
Sáu, bảy trăm vạn lượng bạc, ngoại viện của Từ Lệnh Nghi thiếu tiền,lúc nguy hiểm đó, thậm chí Nhị phu nhân đã bán sản nghiệp lót dưới đáyhòm của mình đi. Chẳng qua không biết là Nhị phu nhân đã bán sản nghiệptrước lúc làm ăn hay là sau đó?
Thập Nhất Nương nghĩ ngợi một chút, rồi từ từ nói: “Nghe giọng điệucủa ngươi nói, là sau khi Hoàng thượng lên ngôi, Hầu gia đã chủ động cắt đứt chuyện làm ăn. Vậy phụ thân ngươi không nói gì sao?”
Đáy mắt Văn di nương hiện lên một tia nghi hoặc, liền nhớ lại nói:“Năm đó phụ thân nô tỳ còn muốn cùng Hầu gia làm ăn thêm hai năm nữa,nhưng Hầu gia ý đã quyết lại phải đi Miêu Cương đánh giặc, chuyện nàyphụ thân nô tỳ cũng không có cưỡng cầu nữa.”
Hàng năm một triệu lượng bạc, nói muốn dừng là dừng......
Một số suy đoán trước đây dần dần nổi lên mặt nước.
“Có phải từ đó về sau, Văn gia liền dựa vào hàng dệt kim Giang Nam để làm ăn buôn bán hay không?” Nàng nhìn Văn di nương.
Văn di nương không có trả lời ngay. Sắc mặt nàng khẽ thay đổi, trầm mặc một lúc lâu, mới thấp giọng đáp một câu “Phải ạ!”.
Thập Nhất Nương giúp nàng cẩn thận thăm dò: “Trước đây Văn gia chỉ là thương gia bình thường, mà Hầu gia hàng năm cũng có thể thu lợi trămvạn. Nhưng từ lúc Hầu gia bảo Văn gia giải tán chuyện buôn bán về sau,mà Văn gia có thể nhận được hợp đồng buôn hàng dệt kim Giang Nam. Tađang suy nghĩ, không biết là vận khí Hầu gia không tốt? Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568204/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.