Edit: Khuê loạnBeta: Hạ
“Đây có lẽ là duyên phận!” Thập Nhất Nương mới đầu cũng không nghĩđến chuyện Từ Tự Giới có thể hòa nhập được với gia đình này đến vậy. Hơn nữa, sự thân thiết của Từ Tự Truân cũng là một nguyên nhân trọng yếu.Trong lòng nàng vừa động, nhân cơ hội nói, “Tuy Truân ca tính tình nhuhòa, nhưng lại là người có tấm lòng khoan dung, đối với người bìnhthường cũng được tiếng là khoan hậu, còn đối với người đứng trên ngôi vị Thế tử mà nói, đó là mỹ đức khó có được.”
Từ Lệnh Nghi không khỏi trầm tư.
Tống ma ma và Điền ma ma bưng cháo khoai đi vào.
Điền ma ma thấy Từ Lệnh Nghi còn đang bế con, cười nói: “Nếu Hầu giakhông yên lòng, để nô tỳ bế một lúc cho! Người cũng đi nghỉ một chútđi.”
Khi bé con còn chưa ra đời, nha hoàn, bà tử trong nhà đều đã chọnxong. Thập Nhất Nương cũng không cần cho bé con bú, cũng không cần tựmình chăm sóc bé, lúc muốn gặp thì chỉ cần bảo vú nuôi bế tới là được.
Có điều ngay cả Từ Tự Truân, sức khỏe không tốt, cũng làm theo lệnày. Những nhà công khanh, phú quý khác cũng làm như thế. Nhưng mình lại muốn nuôi con. Đây là hai quan niệm xung đột nhau. Mỗi người đều cócách sống thoải mái, nếu như mình vô ý thay đổi bất cứ cái gì, cũngkhông muốn làm cho mình bị biến thành người khác biệt. Không thể làm gìkhác là làm vòng vèo một chút. Lấy cớ chưa chọn được người thích hợp,chưa quyết định được ma ma quản sự cho bé. Đến lúc sinh, tạm thời nuôicon trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568178/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.