Edit: Khuê loạnBeta: HạLúc Từ Tự Cần và Từ Tự Kiệm đến Lạc Diệp Sơn, Từ Từ Dụ đang học.
Nhìn thấy hai người đến, Từ Tự Dụ vui mừng đi ra đón.
Từ Tự Cần nhìn thấy đống sách trên thư án, bút đặt trên nghiên mực, trong lòng có chút tư vị khó nói.
Kể từ khi Từ Tự Dụ đến Lạc Diệp Sơn, mình đã tới thăm nhiều lần. Mỗilần mình tới, Từ Tự Dụ không phải là học bài thì lại là đọc sách. Bọn họ cứ năm ngày thì nghỉ ngơi một chút, mười ngày thì nghỉ rồi vui chơilớn một ngày, so với bọn họ thì vất vả hơn rất nhiều. Nhưng cũng khiếncho người ta kiên định từ từ hướng đến mục tiêu của mình. Mà mình thì,so với đệ đệ cùng nhau lớn lên từ nhỏ này đã có khoảng cách càng lúccàng lớn rồi!
Từ Tự Cần không nhịn được nói: “Nhị đệ, Khương tiên sinh thu nhận học trò thì có điều kiện gì?”
Từ Tự Dụ suy nghĩ một chút, nói: “Hình như là không có điều kiện gì, học trò chỉ cần có thể làm đủ bài tập theo yêu cầu, làm việc theo quycủ của thư viện là được rồi.” Nói xong, lại cảm thấy không đúng, “Nếunhư không làm đủ bài tập, Khương tiên sinh sẽ cho làm ít đi.” Nói nhưvậy cũng cảm thấy không đúng. “Nếu thiếu bài tập thì Khương tiên sinh sẽ viết tên của học trò đó vào danh sách.” Từ Tự Dụ nghĩ đến dụng ý mà TừTự Cần hỏi mình, nhẹ giọng nói “Đại ca cũng muốn đến Cẩn Tập thư việnhọc sao?”
Từ Tự Cần gật đầu, nhẹ giọng nói: “Đệ cứ tiến bộ như vậy, mà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568172/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.